“Cháu nghĩ cháuhiểu nguyên nhân chân chính về việc cháu ở phố Bối Bối, ban đầu ngoàicháu không bị dọa ra, hầu như là bởi vì cháu sẽ không ở phố Bối Bối quálâu, nếu không thì mọi người không có khả năng dỗ dành lừa cháu cả đời.” Nếu tôi không đoán sai, lúc vừa tới đây sống, tôi còn chưa được xem như cư dân cố định của phố, phố Bối Bối không ai là ăn không ngồi rồi, sovới chuyện ngày thường đi làm là nghề chính, không bằng nói công việc đó chỉ là phụ, tùy thời đều có thể ném, mỗi người đều có một phần côngviệc đặc thù chân chính của chính mình.
“Haiz, Miru rất thôngminh, bác và Bella vẫn muốn cháu có thể giống một cô bé bình thường vôưu vô lự, vô luận hiện tại cháu biểu hiện rất thành thục nhưng dù thếnào cũng vẫn chỉ là một đứa trẻ mười lăm tuổi, có một số việc có ngườilớn bọn bác là đủ rồi.”
Tôi đã không phải là trẻ con, nội tâm đã là một người qua thời kỳ trưởng thành, thành thục đã lâu, phiền mọingười đừng cứ trông mặt mà bắt hình dong.
Aiz, những lời này thật đúng là không thể nói ra miệng.
“Nguyên nhân.” Trực tiếp sảng khoái, Harris ông dám vòng vèo thử xem, đã quenthân nhau như vậy rồi hẳn là biết tôi không dễ dỗ như thê.
“Ừ,Miru còn nhớ rõ sau lần bạo loạn kia không lâu, cháu từng nhận một quyển sách từ Mizuno không?” Harris uống một ngụm nước trà, híp mắt trông rất hưởng thụ.
“Không nhớ rõ.” Tôi mặt không chút thay đổi nói, banăm trước đây quỷ mới nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068075/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.