“Bánh ngọt bánh ngọt, bánh ngọt hoa tươi của nhà Nina, ay u, bữa ăn khuya của tôi ơi.” Đôimắt loan thành hình trăng non tinh tế, vui vẻ cầm túi bánh ngọt ăn.
Majo ôm chân ngồi trên nóc nhà, mặc bộ quần áo hoa cỏ rộng thùng thình rựcrỡ mà cười. Anh ta nhìn núi tác phẩm lẵng hoa bên cạnh suối phun giữađại quảng trường kia, cười hì hì nói: “Phúc lợi của đội chấp pháp mấycậu bị hà khấu hay sao mà trông cậu giống như quỷ đói chết đầu thaithế?”
“Em muốn tiết kiệm tiền, nghèo như em sao có thể phóngtúng chứ, ay u, em ăn được một quả Bạch Anh này, đúng là quá may mắn,Nina vốn rất ít cho hoa quả đắt tiền vào trong bánh ngọt mà.” Đưa lưngvề phía Majo ngồi, ánh mắt càng cười càng loan, cực kỳ vui vẻ vừa cắnbánh ngọt vừa trông trừng mấy ‘con sâu’ dưới mái hiên kia.
“Anhnói này, cậu đừng có ay u nữa, câu cửa miệng gì mà ủy mị thế khôngbiết.” Majo ngoáy ngoáy lỗ tai, lại chỉnh chỉnh cái mũ rơm treo đầy hoatươi của mình.
“Có cách nào khác đâu, đó là ngôn ngữ của quê emmà, từ nhỏ đã thành thói quen nói những câu này rồi, ay u em cũng khôngcó cách nào đâu.” Bánh ngọt bánh ngọt, bánh ngọt cực kỳ may mắn đấy.
Majo lại ngoáy ngoáy lỗ tai, biểu cảm như không thích ứng nổi, sau đó rất tự nhiên hỏi: “Cậu chừng nào thì tỏ tình với Miru-chan vậy?”
“Ayu, tỏ... tỏ tỏ tỏ tỏ tỏ tỏ tỏ...” thiếu chút nữa là phun bánh ngọt ra,anh cố gắng nuốt xuống vì không muốn lãng phí, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068051/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.