Bảy đóa Nguyệt đượccột bằng sợi dây màu đỏ lại với nhau, cầm trong tay tản mát ra ánh huỳnh quang nhạt, hắn cầm lẵng hoa theo tôi đi lên phố.
Toàn bộ đèntrên đường được hiệp hội Green thay thế bằng các loại hoa trân quý cóthể tự toả sáng, chúng có thể phát ra ánh sáng trong trẻo mà không chóimắt, giống như mây đầy trời ban ngày, dù trời đầy sao cũng sẽ không bịche đi chút sáng rọi nào.
Rất nhiều người đi trên phố, tôi không thể không cầm tay hắn, sợ bị xô đẩy tách ra. Tôi phát hiện trang phụcthủy thủ của hắn thật sự rất hấp dẫn, khiến người ta luôn phải quay đầunhìn, đặc biệt là các cô gái trẻ tuổi.
Thậm chí có vài cô bécũng cười rúc rích nhìn hắn, có bác gái còn hào sảng, nói rất ‘khe khẽ’thường thường ở bên tai vang lên “Chắc vẫn là học sinh trung học, khôngbiết là con nhà ai, đáng yêu quá. Cha mẹ chúng đúng là có phúc, nhưngvẫn còn nhỏ, thế mà đã nắm tay chặt như vậy rồi...”
Có một khắc, tôi cực kỳ muốn bỏ tay hắn ra. Quả nhiên là khiến cho người ta hiểulầm, thôi vậy, bị người ta vây xem cũng không bị ít đi khối thịt, tuyrằng lý do có chút khiến người ta đỏ. mặt
Trái lại, thằng nhócbên cạnh này hoàn toàn bất cần đời, có mấy lần tôi luôn cảm thấy hắnkhông hợp với sự náo nhiệt trên đường chút nào, người càng ngày càngnhiều, sự đề phòng cường ngạnh của hắn cũng càng tăng.
Tuy rằngbiểu cảm vô tâm trước sau như một, nhưng từ bàn tay nắm hắn, tôi vẫn cóthể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068039/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.