Lệ Đại Đạo không phải chỉ là một con phố, mà là từ nhiều con phố hợp lại. Được xưng là mộttrong ba khu vực kinh tế giàu có của cả nước, nhịp sống của nơi này bấtđồng với sự nhàn nhã của phố Bối Bối, nơi này tràn ngập tranh đấu buônbán kinh tế nước sôi lửa bỏng, Lệ Đại Đạo cũng là một trong ba khu vựcbao quanh bảo vệ Esme.
Đi vào Lệ Đại Đạo, như có cảm giác trởlại thành phố lớn của kiếp trước vậy, người đi qua đi lại vội vàng tấpnập, không khí làm việc náo nhiệt rầm rĩ đầy trời.
Tôi đứngtrước cửa hàng quần áo của Manuel, mặt tiền của cửa hàng rất nhỏ, tườngsơn màu gỗ nâu với cửa thủy tinh khiến cửa hàng trông vô cùng đơn giản,đường cong tường được thiết kế giản lược tao nhã thoải mái cảm giác nhưđang ở nhà, trên cửa có treo một tấm mộc có đường viền hoa viết “Cửahàng quần áo Manuel”.
Cách thiết kế mặt tiền cửa hàng của Manuel cũng là phong cách phổ biến của Lệ Đại Đạo, bởi vì mọi cửa hàng ở đâychủ yếu là phục vụ dân bản xứ, không cần phải tốn nhiều tiền để làm khoa trương mặt tiền cửa hàng.
Trên bồn hoa Bách Hợp màu xanh cạnhcửa ra vào có treo một tấm bảng nhỏ, mặt bảng hướng ra ngoài, trên bảngviết “Ngừng kinh doanh nửa ngày”. Tôi gõ cửa, sau đó tự mình mở ra, mộtmùi hương lành lạnh tinh khiết đánh úp lại, là mùi hoa được trang trítrong cửa hàng.
Không gian bên trong cửa hàng rất lớn, sàn bằngđá cẩm thạch rất sạch sẽ, phong cách trang trí mới mẻ giản đơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chrollo-em-chi-la-mot-nguoi-binh-thuong/3068016/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.