- Không biết cậu Bạc tìm đến tôi có chuyện gì?
Bạc Phong Dực khoanh tay trước ngực ánh mắt lạnh lùng quan sát người đàn ông đối diện mình, khi ông ta thốt lên thì hắn lại không nói không rằng đưa một tờ giấy trước mặt ông ta.
Ông ta liếc nhìn thấy trên đó ghi là giấy xét nghiệm ADN, trong lòng ông ta lập tức hoảng loạn nhanh chóng cầm lấy nhưng kết quả lại trùng khớp đúng hôm là có huyết thống ba con, ông ta buông tờ giấy xuống run rẩy nhìn hắn.
- Vậy…vậy là cậu đã biết rồi sao?
- Tôi cũng rất bất ngờ khi biết Dương lão gia lại chính là ba ruột của vợ tôi đấy, tuy nhiên điều đó không quan trọng…cái tôi cần muốn biết năm đó tại sao ông lại bỏ rơi cô ấy khi chỉ mới lọt lòng mẹ hả?
Dương lão gia khi nghe đến đây trong lòng cảm thấy vô cùng hổ thẹn và cắn rứt lương tâm, ông không dám nhận bản thân là một người ba tốt đúng hơn là một người ba tồi tệ vô trách nhiệm khi bỏ rơi đứa con ruột thịt của mình, ông có lỗi với Trịnh Mạt.
- Lúc đó tôi làm ăn thô lỗ lại không biết cách xây sở, nhưng vì một số chuyện tôi đã được một người phụ nữ giúp đỡ cũng chính là người vợ hiện tại của tôi, vì chấp nhận cưới bà ấy nên tôi đã nhẫn tâm bỏ rơi người vợ sắp sinh…
Vào thời điểm đó Dương lão gia vì bị lừa bán hợp đồng mà khiến cho công ty phá sản, ông dự định sau khi mẹ Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang-hon-nhan-lieu-hai-ta-yeu-nhau-la-that-/3495477/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.