Bạc Phong Dực ngay sau đó thay lại quần áo mới thoải mái cho vợ nhưng được cái Trịnh Mạt nằm yên mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, xong xuôi hết cả rồi thì hắn nằm xuống giường để vợ nằm trong lòng mình. Cô nhắm nghiền mắt lại vì quá rất mệt, hắn cũng biết lỗi lầm của mình nên luôn cẩn thận với cô không quên vỗ về.
- Đáng lẽ ra anh nên chịu bình tĩnh một chút thì sẽ khiến cho em đau lòng như vậy, dù anh có lỗi cũng sẽ không rửa sạch tội của mình. Nhưng em à, anh lúc đó vô cùng giận dữ vừa có chút ghen tuông nên không kiềm chế được hành động và lời nói của mình, sau này anh nhất định sẽ không bao giờ như vậy anh dám hứa thì anh dám làm…
Trịnh Mạt mở mắt ra sau đó đưa tay chạm lên má hắn nơi mà cô lỡ tay tát hắn:
- Có đau lắm không, đáng lý ra em nên thành thật với anh sớm hơn thì tốt biết mấy nhưng mà em lo sợ, sợ sau khi anh biết được sẽ không còn yêu em nữa và rời xa em, chuyện này em cũng rất đắn đo lắm…
- Nhưng hành động thiếu suy nghĩ của anh đã khiến cho em đau lòng đây là điều mà anh cảm thấy ân hận nhất,…anh cũng không quan tâm đến quá khứ em yêu ai, cái anh tức giận khi nhìn thấy Bạc Khuynh Thành đang ôm em vì khi đó tưởng em vẫn còn yêu anh ta…
Nói đến đây giọng hắn trở nên yểu xỉu, Trịnh Mạt thở dài ngao ngán ôm chặt con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang-hon-nhan-lieu-hai-ta-yeu-nhau-la-that-/3495475/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.