Oa oa oa
Bạc Khuynh Thành ngủ không được bởi vì tiếng khóc của tiểu Ân rất lớn khiến cho anh khó chịu mà phải thức dậy, vừa mở mắt ra thì bất ngờ không thấy Dương Cầm đâu anh nhíu mày đi đến phòng tắm gõ cửa rồi lên tiếng đầy bất mãn.
- Cô làm gì trong đó mà không nghe thấy thằng bé khóc à?
Nhưng anh gõ mãi cũng không động tĩnh gì, anh mới mở cửa xông vào nhưng cái anh nhận được là sự trống vắng yên tĩnh, Bạc Khuynh Thành đau đầu không biết phải làm gì với đứa nhỏ vì thằng nhỏ khóc không ngừng đến nổi mọi người ở dưới cũng nghe thấy vội vàng chạy lên, Bạc phu nhân nhanh chóng bế cháu trai lên dỗ dành.
- Dương Cầm đâu rồi?
Bà ấy nghiêm túc quay sang hỏi Bạc Khuynh Thành, tuy nhiên anh lắc đầu không biết trong lúc vô tình anh nhìn thấy một tờ giấy trên bàn không suy nghĩ nhiều liền đi đến, đập vào mắt anh là ba từ đơn ly hôn to rõ và có cả chữ ký của Dương Cầm.
Anh có chút sững sờ, thấy anh đứng sững người ra đó thì Bạc phu nhân đi đến giật lấy tờ giây. Bà ấy chỉ đứng im nhìn tờ giấy cũng không có phản ứng gì như thể sớm đã biết chuyện này như vẫn không ngờ đến, bởi bà hiểu Bạc Khuynh Thành như thế này không sớm thì muộn một ngày nào đó Dương Cầm sẽ không chịu được mà rời đi.
Sau đó Bạc phu nhân nhờ bà vú chăm sóc đứa nhỏ giúp bà, rồi quay sang Bạc Khuynh Thành:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang-hon-nhan-lieu-hai-ta-yeu-nhau-la-that-/3495472/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.