Sau khi từ quán bar trở về nhà khiến cho Bạc Phong Dực cứ suy nghĩ mãi, hắn ngồi mãi trong phòng rượu ánh mắt ảm đạm nhìn ra hướng cửa sổ bên ngoài trời đang đổ cơn mưa lớn nhưng trong lòng hắn có khá nhiều chất chứa như thể rằng trong lòng mình nghĩ gì.
Đối với chuyện của Lâm Gia Thư, thú thật hắn luôn dành sự chân thành của mình dành cho cô ấy nhưng không ngờ sự chân thành lại bị cô ấy đổi lấy sự nghiệp, những năm tháng đó hắn vô tức giận cũng không đau lòng lâu dần tình yêu đó nguội lạnh đi một chút lưu luyến hắn cũng không, từ lâu hắn đã không còn tình cảm nào nữa hết.
Còn về Trịnh Mạt, lúc ban đầu anh cảm thấy rất ghét cay ghét đắng bởi vì hắn không muốn có cuộc hôn nhân cưỡng ép càng không thích cưới người mà hắn không yêu, sau cùng cuộc hôn nhân trải qua 1 năm dường như sự tính tình ngang bướng vừa dịu dàng của cô đã làm cho hắn thay đổi suy nghĩ về cô cũng vì vậy hắn chợt nhận ra bản thân hắn đang có ý khác với Trịnh Mạt, không còn chán ghét thay vào đó là sự dao động giờ hắn đã thật sự tin những lời của anh em của hắn, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Nhưng hắn cứ cứng cáp không chịu bộc bạch, nói đúng hơn hắn vẫn đang giữ cái tôi trong lòng.
Nửa đêm trời vẫn còn mưa sợ cô có chuyện gì nên hắn đi vào phòng ngủ của cô xem cô như thế nào, nào ngờ không thấy người trên giường lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chop-nhoang-hon-nhan-lieu-hai-ta-yeu-nhau-la-that-/3495456/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.