Ngày hè năm 1994, tình yêu tinh khiết của tuổi trẻ giống như pháo hoa trước khi vụt tắt. Trong tim đọng lại hình ảnh rực rỡ sắc màu lúc trước, tôi tựa như còn có thể nghe được làn hơi ấm chỉ thuộc về cuộc tình say đắm của riêng ngày hè năm 1994 ấy. Thời gian trôi đi mang theo được mất vui buồn, chỉ còn lại tâm tình nói chung không tránh khỏi hoài niệm, năm ấy chúc người kia được mãi mãi hạnh phúc, có thành sự thật?
Người bây giờ có tốt không?
Nửa đêm giật mình tỉnh dậy, bên cạnh người có phải có một người đàn ông so với tôi còn dịu dàng hơn nhẹ nhàng hô hấp mang lại hạnh phúc cho người?
Hàng ngày có bao nhiêu người lướt qua bạn! Hơn nữa năm trước, tôi trên đường gặp lại Kiệt, một người đàn ông từng khiến cho tôi vui buồn.
Tôi biết, tôi và anh ta từng thuộc về nhau, ngày hôm đó trời nắng đến chói chang, làm tôi hoa mắt chóng mặt! Rõ ràng đã là tháng 12 rồi mà? Tâm hồn tưởng đã đóng băng sao lại tự nhiên tan chảy không ngăn cản được?
Tôi còn đang tự hỏi có cần chào hỏi người kia không, anh ta đã đi về hướng tôi, trên mặt là nụ cười kinh ngạc, hỏi thăm tôi dạo này thế nào như chẳng có chuyện gì, như là một người bạn thân lâu ngày hỏi thăm nhau!
Chúng tôi còn có thể là bạn sao? Tôi không dám chắc chắn về đáp án khiến cho tôi chờ mong này!
Đơn giản chỉ là trao đổi số điện thoại, chúng tôi tạm biệt nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-than-ai-dich-lao-cong/2156576/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.