Nghĩ vậy, anh cong cong môi, chậm rãi ngẩng đầu lên, môi mỏng.. dán ở bên tai cô, nhẹ nhàng hôn xuống.
Thời Duy Hạ cả kinh..
"Tiếp tục, không được buông miệng.." Tiếng nói trầm thấp lại bá đạo vang lên.
Anh nói xong, cả người Thời Duy Hạ đều không khỏe!
Anh không chỉ có biến thái, còn có bệnh, hơn nữa còn bệnh không nhẹ!
Trong miệng truyền đến cỗ mùi vị mằn mặn của máu tươi, Thời Duy Hạ hoảng sợ vội vàng buông lỏng hàm răng ra.
"Long Đình Dạ, đồ biến thái này, buông tôi ra, tôi không đi nữa không phải được rồi sao!"
Cô không xong hô lớn, cô thật là sợ anh.
Giọng nói cô rơi xuống, trên mặt người đàn ông lộ ra một mạt ý cười không rõ ràng, sau đó.. buông lỏng cô ra.
Thời Duy Hạ lui về phía sau một bước, ánh mắt dừng ở trên cổ anh, nơi đó, đã để lại dấu răng hai rướm máu.
Trong lòng cô căng thẳng, rồi lại có chút tức giận, thân thể anh là cục đá sao, không biết đau sao?
"Anh.." Cô cắn cắn môi biểu tình có chút lo lắng nhìn anh, đang muốn hỏi anh có đau hay không, mà khi cô ngẩng đầu nhìn về khuôn mặt vô cùng tuần mỹ của người đàn ông, cô lại đình chỉ.
Anh đang rũ mắt nhìn cô, mà đôi con ngươi màu đen kia lóe ánh sáng nhạt, rõ ràng là đang vui sướng!
Yết hầu Thời Duy Hạ nghẹn lại, trong lòng lại càng thêm tức giận vô ngữ.
"Đáng lắm, đau chết anh đi!" Cô cắn răng nói thầm một tiếng, rồi quay người thở phì phì ngồi ở trên sô pha, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-sieu-nuong-chieu-toi/1135880/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.