Thấy cô vẫn luôn xem di động không hề chú ý tới anh đã ra tới, anh không khỏi nhăn lại mi.
Giây tiếp theo, anh giương cằm lên, sau đó chậm rãi mở miệng.
"Lại đây, giúp anh mặc quần áo." Trong giọng nói trầm thấp, mang theo mệnh lệnh quen thuộc.
Thanh âm của anh vang lên, Thời Duy Hạ đang xem di động sửng sốt một chút, cho rằng chính mình nghe lầm.
"Bây giờ em đang bận, anh tự mặc đi!" Cô phiết phiết môi, đáp một câu.
Anh đã lớn như vậy rồi, không biết tự mình mặc quần áo sao, sao lại muốn cô giúp.
Cô vừa nói xong liền cảm giác được bầu không khí xung quanh, mạc danh lạnh xuống.
Theo đó, thanh âm nguy hiểm của người đàn ông vang lên.
"Thời Duy Hạ, đây là em nói, sẽ làm tròn bổn phận của một người vợ sao?" Long Đình Dạ nheo lại hai tròng mắt, ngữ khí mang theo vài phần không vui chất vấn cô.
Hai ngày trước cô từng lời thề son sắt mà bảo đảm với anh, sẽ nỗ lực làm một Long thái thái, làm tròn bổn phận của một người vợ!
Thanh âm Long Đình Dạ rơi xuống, Thời Duy Hạ hơi kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn anh một cái, thấy sắc mặt anh không tốt thì không khỏi tặc lưỡi.
Cái mà cô gọi là tròn bổn phận của người vợ, cũng không để chỉ những việc này đi.
Cái cô gọi chính là, sẽ không giống như trước kia xem anh như kẻ thù, hãm hại anh.. Mà là muốn cùng anh chung sống thật tốt.
Chính là không nghĩ tới, người đàn ông này được một tấc lại muốn tiến một thước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-sieu-nuong-chieu-toi/1135868/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.