Nghĩ đến đủ chuyện kiếp trước, cùng trước khi chết tiện nhân kia dùng đao rạch mặt cô tàn nhẫn, Thời Duy Hạ không khỏi cắn chặt hàm răng.
Lúc này đây, cô sẽ không để cho bọn họ thực hiện được, cũng sẽ không cho bọn họ tiêu dao tự tại!
"Thái thái, cô có phải không thoải mái không? Cần đi bệnh viện không?" Tài xế đang lái xe, xuyên qua kính chiếu hậu thấy Sắc mặt Thời Duy Hạ, lại bị hoảng sợ.
"Tôi không sao, chỉ là hơi buồn." Thời Duy Hạ hồi thần, lắc lắc đầu, mở cửa sổ xe ra một chút.
Mà lúc này, ca khúc của Sở Mộng Nhân đã phát xong, bắt đầu phát tin một nam ca sĩ cấp thiên vương khác.
Một khắc giai điệu quen thuộc kia vang lên, Thời Duy Hạ sửng sốt, sau đó tiếc hận thở dài một hơi, cảm khái nói.
"Thật là đáng tiếc, viết bài hát hay như vậy, lại sớm ly thế."
Vị này ở trong vòng là ca sỹ nhạc sỹ thiên tài, năm 25 tuổi ly thế. Theo cô thấy vị ca sĩ này rất tài hoa, mỗi năm ca khúc viết ra chất lượng đều rất cao, hơn nữa cô vẫn luôn rất thích phong cách âm nhạc của anh ta.
Chỉ tiếc xui xẻo, tuổi còn trẻ lại bởi vì say rượu, rớt xuống sông chết đuối.
"Thái thái, cô nói chính là Tô Vũ Trạch?" Nghe thấy Thời Duy Hạ nói, tài xế sửng sốt một chút, cho rằng chính mình nghe lầm.
"Đúng rồi, tôi suýt chút nữa quên tên của anh ta, gọi là Tô Vũ Trạch." Theo tài xế vừa nhắc nhở, lúc này Thời Duy Hạ mới nhớ lại tên đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-sieu-nuong-chieu-toi/1135848/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.