An Vy kéo Đình Phong lại rồi hỏi han anh:
- Anh có sao không? Có bị thương ở đâu không?
- Không sao.
Đình Phong liếc nhìn thằng bé đang nằm lăn lộn dưới mặt đất một cái, trong lòng đã nghĩ ra đủ loại kịch bản dạy dỗ lại cậu ta. An Vy thì không giống anh, sau khi xác định anh không sao rồi mới quay sang xử lý thằng nhóc còn đang lăn lộn dưới đất kia ngay lúc còn nóng.
- Khóc nữa chị gọi người xấu đến bắt em đi đấy. Người xấu thích trẻ em hư lắm.
Thằng bé lập tức nín thinh không dám khóc nữa mà bỏ chạy luôn. An Vy bực bội gọi theo:
- Nhóc còn chưa xin lỗi chồng chị thì vẫn bị kẻ xấu bắt nhé.
Thằng bé con nghe thế hai chân móc vào nhau xém ngã, tuy nó không quay lại nhưng tốc độ chạy đã chậm hơn. An Vy bồi thêm một câu:
- Còn bị bọn họ nhét vào cái vại chỉ ló mỗi cái đầu ra ngoài rồi đá lăn lốc quanh nhà nữa.
Cô vừa dứt lời liền thấy thằng bé dừng lại, còn quay lại lén lút liếc nhìn cô, thấy cô đang bấm điện thoại thì sợ đến sắp tè ra quần, vội vàng quay lại xin lỗi cô rối rít:
- Huhu, chị ơi em xin lỗi chị, chị đừng gọi người xấu đến bắt em. Em sai rồi.
- Xin lỗi chồng chị, còn phải hứa sau này không được làm vậy với người khác nữa. Nếu em làm vậy với người khác, kẻ xấu vẫn sẽ bắt em.
Thằng bé định khóc rống lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-mau-ho-gia/2496936/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.