An Vy không nghĩ anh dễ tính thế, cô ngây ra giây lát mới khoác tay anh làm nũng:
- Sao mà em thấy anh đẹp trai thế nhở, đẹp hơn hẳn mọi ngày luôn ấy.
Ấn tượng không tốt mà anh để lại trong cô thời kỳ đầu đã biến mất không dấu vết, bây giờ trước mặt cô chỉ còn một người đàn ông tâm lý, yêu thương chiều chuộng cô thôi. Nghĩ đến anh từng giả vờ đau để mình lo lắng chăm sóc, sau khi về đến nhà An Vy cũng giả vờ nhăn mặt nhăn mày sờ đầu mình:
- Đầu em đau quá, anh nghĩ xem có phải bị đập vào cửa nên sưng lên rồi không?
Diễn xuất của cô rất dở, anh mới liếc mắt đã nhìn thấu kế hoạch của cô nhưng không vạch trần, còn tích cực phối hợp bảo cô gối đầu lên hai chân mình để xoa bóp đầu cho cô làm cô vui đến cười tít mắt.
- Đình Phong, hôm nay em rất vui.
- Bị đánh đau mà còn vui, đồ ngốc.
Cô ngửa đầu nhìn anh, nụ cười trên môi rực rỡ như ánh mặt trời:
- Thì bị đánh mới được anh quan tâm còn gì.
Cô không nghĩ sẽ có một ngày người mình sợ nhất lại trở thành người bản thân tin tưởng và ỷ lại. Tuy mục tiêu có chút thay đổi nhưng kết quả vẫn thế nên cô chẳng để tâm, thậm chí sự thay đổi nhỏ nhoi này còn giúp cô có động lực để hoàn thiện bản thân mình.
- Em để ý anh quan tâm hay không quan tâm anh như vậy anh có thể hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-mau-ho-gia/2496902/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.