Chương trước
Chương sau
Sau khi Lộ Ký Linh và Tức Mặc Thiệu rời khỏi cấm địa, liền trực tiếp về nhà mà không chào đám người thôn trưởng, cũng không có ai phát hiện người trong cấm địa đã biến mất, tất cả mọi việc đều quay trở lại quỹ đạo bình thường...

À không, không phải là tất cả…

“Tức Mặc Thiệu, anh đang làm gì vậy?!” Lộ Ký Linh sắp bị hắn làm cho tức chết, ngày nào cũng chỉ biết ức hiếp A Thiệu!

Lúc này Tức Mặc Thiệu đang nắm chặt con thỏ trong tay không chịu buông ra, nghe Lộ Ký Linh rống lên, hắn chậm rãi quay đầu đáp lại, “Bà xã chẳng qua anh chỉ sợ con thỏ ngốc này đi đại tiểu tiện lung tung, như vậy sẽ khiến em vất vả, cho nên anh mới dạy dỗ nó trước.”

Nhìn bộ dạng nghiêm trang suy nghĩ cho mình của người nào đó, Lộ Ký Linh hung hăng trả lại cho hắn một ánh mắt khinh thường. “Từ hôm nay trở đi, anh không được chạm vào A Thiệu nữa, còn nữa anh phải ra ngoài làm việc, không thể ở nhà cả ngày.”

Tức Mặc Thiệu thấy Lộ Ký Linh đã bắt đầu bài ca cằn nhằn, vội vàng thả con thỏ trong tay xuống đất sau đó chuẩn bị xoay người đi vào nhà.

“Em đang nói chuyện với anh đấy, Tức Mặc Thiệu, em đang rất tức giận.”

“Bà xã, anh là một yêu ma rất nhiều tiền.” Tức Mặc Thiệu có chút bất lực, Lộ Ký Linh cũng biết không có rất nhiều tiền, bản thân mình vẫn luôn muốn ra ngoài tìm việc làm thì thôi, hắn không thể ngăn cản được, nhưng vì sao cô cứ muốn tải ảnh ra ngoài tìm việc làm?!

“Anh quá lười, suốt ngày ở nhà cái gì cũng không làm.”

“Em nói như vậy là sai rồi.” Tức Mặc Thiệu nghe đến đây, lập tức nhịn không được xen miệng vào, “Bà xã sao lại nói là anh không làm gì...”

Lộ Ký Linh thấy hắn cãi lại, càng tức giận hơn, “Vậy anh nói xem, ang ở nhà làm gì? Anh nói đi!”

“... Anh vẫn luôn... Làm em mà.” Tức Mặc Thiệu ấp úng một lúc, cuối cùng vẫn nói hết, sau đó còn tỏ ra hết sức vô tội với Lộ Ký Linh.

“......” Lộ Ký Linh cảm thấy nếu mình bị bệnh tim nhất định một ngày nào đó sẽ bị Tức Mặc Thiệu làm tức chết. Làm cô?! Làm cái rắm!

Tức Mặc Thiệu thấy Lộ Ký Linh đã hết sức tức giận, buồn cười lắc đầu, quyết định không đùa nữa. “Bà xã về rồi lúc em chưa về nhà, ba vợ đã đến tìm anh.”

“Ba em đi tìm anh?” Lộ Ký Linh có chút lo lắng, ba cô đã biết thân phận của Tức Mặc Thiệu từ lâu, từ trước đến nay vẫn luôn phản đối hai người bọn họ ở bên nhau, thậm chí còn muốn diệt trừ Tức Mặc Thiệu.

“Em không cần phải lo lắng, ba em đánh không lại anh.” Tức Mặc Thiệu sờ sờ đầu Lộ Ký Linh, trong giọng nói còn mang theo một chút kiêu ngạo.

“Ừ ừ anh giỏi lắm, nhưng mà vẫn nên chú ý một chút thì tốt hơn, anh biết đó, trên phương diện bắt yêu ma quỷ quái ba em rất lợi hại...” Tuy nói vậy nhưng Lộ Ký Linh vẫn nhịn không được mà lo lắng cho hắn. Trên phương diện bắt yêu, ba của cô lúc nhỏ đã là một thiên tài, bây giờ đánh không lại cũng chỉ là vì một thời gian dài không tiếp xúc, mới trở nên lạ lẫm mà thôi...

“Em đang nghi ngờ năng lực của ông xã mình sao? Bây giờ anh đã tìm lại được thân thể của mình, không khác gì với người bình thường, sao ba vợ lại muốn đánh anh được?” Hắn không nhấn mạnh năng lực của mình thêm một lần nữa, chỉ hỏi vì sao, chính bởi vì hắn là yêu ma? Nhưng mà nếu tính kỹ lại, ba vợ muốn thu phục hắn, hình như... thì hình như đạo hạnh vẫn còn chưa đủ...



Lộ Ký Linh cũng có chút rối rắm, thật ra thì ba của cô cũng quá mức bướng bỉnh. Nhưng mà cô cũng không có cách nào để bảo đảm được điều gì cho Tức Mặc Thiệu, cô biết Tức Mặc Thiệu rất mạnh, chỉ là cho dù mạnh đến cách mấy thì cũng sẽ có điểm yếu. “Em không có ý đó... Thôi bỏ đi, hai người muốn làm gì thì làm, em không can thiệp vào.”

Lộ Ký Linh cũng không muốn nhiều lời thêm, cứ như vậy đi.

“Bà xã?” Tức Mặc Thiệu nhìn khuôn mặt âm u của Lộ Ký Linh, trong lòng thở dài một hơi, nhưng Lộ Ký Linh không muốn để ý đến hắn. Rơi vào đường cùng, Tức Mặc Thiệu chỉ đành phải ôm Lộ Ký Linh đang giận dỗi vào lòng, “Bà xã, yên tâm đi.”

- ----------

Mấy ngày sau, Lộ Ký Linh để quên hồ sơ ở nhà, không có cách nào đành phải xin nghỉ phép về nhà lấy. Vừa đến nơi, đã nhìn thấy cửa mở. Ba của cô vẻ mặt âm u bước ra ngoài, bên cạnh không có bất kỳ ai khác.

Lộ Ký Linh hết sức hoảng hốt trong lòng, cũng không chào hỏi ông như thường lệ, đã lập tức vội vàng chạy lướt qua người ba mình, bước nhanh vào nhà.

“Tức Mặc Thiệu, Tức Mặc Thiệu.”

“Tức Mặc Thiệu, anh đừng làm em sợ, Tức Mặc Thiệu, anh ở đâu? Mau ra đây đi!”

“Tức Mặc Thiệu.”

Trong nhà không có hình bóng của Tức Mặc Thiệu, giọng Lộ Ký Linh dần dần trở nên run rẩy. “Tức Mặc Thiệu......”

“Bà xã?” Đột nhiên một âm thanh quen thuộc vang lên phía sau Lộ Ký Linh.

Lộ Ký Linh theo bản năng xoay người lại, ánh mắt kinh ngạc vui mừng, sự sợ hãi vẫn chưa hoàn toàn tan biến, “ Đồ khốn, anh đi đâu vậy? Anh có biết em sợ muốn chết không?! Khốn kiếp......” Lộ Ký Linh nhào vào lồng ngực Tức Mặc Thiệu, không ngừng đánh vào người hắn.

“Anh xin lỗi, bà xã, anh có lỗi, không nên làm em lo lắng.” Có lẽ là lúc cô gái nhỏ này quay về đã gặp được ba vợ, “Anh không sao, sau này cũng sẽ không sao, bà xã không cần lo lắng. Khóc xấu quá, đừng khóc nữa, được không?”

“Anh mới xấu!” Lộ Ký Linh vốn dĩ vừa mới thở ra một hơi, đã nghe thấy Tức Mặc Thiệu nói cô xấu. “Vừa rồi anh nói gì? Sau này cũng sẽ không có gì sao?”

“Đúng là sau này chúng ta có thể yên tâm mà sinh baby.” Tức Mặc Thiệu duỗi tay bao lấy hông Lộ Ký Linh, môi mỏng nhẹ nhàng dán sát vào tai cô mà thổi khí.

“Ai nói sẽ sinh baby với anh, yêu ma làm sao có thể sinh con được?” Lỗ tai Lộ Ký Linh nóng lên, cô đưa tay phủi cánh tay đang trói chặt ở hông mình. “Bà xã, vì sao lại cướp đoạt quyền lợi sinh con của yêu ma chứ?”

“Anh muốn sinh thì tự mình sinh đi, em không hề che bụng anh lại, không cho anh sinh mà.”



“......”

“Anh vẫn còn chưa nói cho em biết, vì sao ba em lại buông tha cho anh?”

Nhìn cô gái nhỏ có vẻ mất hứng, Tức Mặc Thiệu có chút bất đắc dĩ, “Bởi vì anh là bạn tốt của thủy tổ nhà họ Lộ, thi thể của anh đặt ở cấm địa chính là bởi vì hồn phách và thi thể của anh bị chia cách, cho nên nhiều đời nhà họ Lộ đều phải đến cấm địa dẫn hồn cho anh, đây cũng được xem là quy định tổ tiên truyền lại của nhà em. Chỉ là đến thế hệ này, ba vợ không làm nghề hàng ma phục yêu nữa, tự nhiên liền truyền đến chỗ em..”

Lộ Ký Linh nghe đến mơ mơ màng màng, nghĩa là Tức Mặc Thiệu đáng tuổi tổ tông tổ tông tổ tông nhà cô?! Cô theo bản năng nhìn về phía hạ thể Tức Mặc Thiệu, già như vậy, tinh tử ở chỗ này còn có thể dùng được không?

Tức Mặc Thiệu chú ý tới động tác của Lộ Ký Linh, đôi mắt đỏ tối sầm lại, giống như vừa nhìn thấu điều gì, “Em nghi ngờ cái gì?”

“Không, không có...”

“Em nghi ngờ anh có thể làm em sinh baby được không à?”

“Không......”

“Chẳng lẽ em không muốn đích thân thử nghiệm một chút xem, rốt cuộc là được hay không sao?” Nói xong, bàn tay Tức Mặc Thiệu đã xốc vạt áo sơmi lên, đầu ngón tay linh hoạt lại mang theo chút hơi lạnh không ngừng qua lại trên thịt non.

“Không cần, không cần...”

“Dù sao hôm nay em cũng không đi làm, chúng ta có rất nhiều thời gian...”

“Đúng rồi! Đi làm, đi đi đi, em phải đi làm.” Không chờ Tức Mặc Thiệu nói xong, Lộ Ký Linh đã kích động ngắt lời hắn, “Tức Mặc Thiệu, anh nhanh lên đi, đưa em bay tới đó, em chỉ xin nghỉ một tiếng đồng hồ thôi.”

Tức Mặc Thiệu còn chưa được chiều chuộng lại còn không biết mình biết bay:......

“Nghĩ xem, vì sao ma quỷ gì mà lại không biết bay? Có phải anh không được không?”

Tức Mặc Thiệu day day huyệt thái dương, âm thầm cắn răng, “Muốn biết được không, hôm nay không đi làm thì chẳng phải sẽ biết sao?”

Nghe câu này, Lộ Ký Linh không nói hai lời, trực tiếp chạy đến phòng sách lấy tài liệu, “Em đi đây, hôm nay buổi trưa em cũng không về nhé.”

Tức Mặc Thiệu không có bữa sáng, bữa trưa cũng không có:...

- ---------hoàn--------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.