Việc đã đến nước này, Tô Mộc bị thương nặng, tôi chỉ còn một luồng tàn hồn thì còn ở lại dương gian làm gì.
“Thiên sư Chung Quỳ đại danh đỉnh đỉnh đỉnh, ha ha, từ xưa tới nay đều nói ngươi tàn khốc vô tình, nhưng ngươi vì ham muốn của mình mà tạo ra ta. Nếu như ngươi cảm thấy trước kia gặp ta là sai lầm vậy thì hôm nay ta sẽ kết thúc sai lầm này, cũng kết thúc ân ân oán oán kiếp trước. Lần này là lần cuối cùng, ta không hy vọng có một kiếp sau lại có một cô gái tên là Lộc Dương thua ở trong tay ngươi.”
Nói xong câu cuối tôi liền phun ra đoàn yêu khí màu xanh lá cây cuối cùng vây khốn Chung Quỳ.
Lúc này tôi đã hoàn toàn trong suốt giống như linh hồn vừa mới chết, bồng bềnh không chỗ nương tựa.
Chung Quỳ cũng không hơn gì tôi, hắn không có tích khí bảo vệ liền bị yêu khí trói chặt lấy.
Tôi nhận ra tôi đã cố hết sức, không có yêu khí trong thân thể thì muốn điều khiển yêu khí đang trói Chung Quỳ cũng cực kỳ khó khăn. Cũng may yêu khí kia còn có chút ý thức, sau khi cảm ứng được với tôi liền tự động dựa theo suy nghĩ của tôi đè ép Chung Quỳ.
Mặt Chung Quỳ bắt đầu biến dạng trở nên xấu xí không chịu nổi, hồn phách hắn phát ra tiếng vang giống như đồ gốm đang bị nghiền nát.
“Ngươi không giết được ta, ta đã là hồn tích. Ngược lại Tô Mộc thì… ha ha, hắn là một phần của ta, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056488/chuong-374-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.