Trong máy bay cũng truyền tới tiếng nữ tiếp viên trấn an hành khách, đem giải thích máy bay lắc lư vì bay qua vùng không khí nhiễu động, bây giờ đã không sao, xin mọi người cứ an tâm.
Lúc này tôi mới chú ý hóa ra vừa rồi khi xảy ra chuyện người nước ngoài này đã nhanh chóng chế trụ hành khách trong máy bay, sợ xuất hiện điều gì bất ngờ.
Không nhìn ra người nước ngoài này cũng rất có bản lãnh a.
Hỗn loạn rất nhanh chóng được ổn định lại, không ai chú ý vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Người kia sau khi làm xong hết mọi thứ cũng không có ý định đi mà nhìn ghế trống bên cạnh vị trí của tôi.
Tôi liền tỏ ý mời ông ta ngồi đó, sau khi xác nhận âm khí trên người Tô Mộc bắt đầu hồi phục thì thái độ của tôi đối với người kia cũng khác một trời một vực.
“Cái đó, còn không biết nên xưng hô thế nào với ngài. Vừa rồi thật xin lỗi, cũng là tôi lo lắng quá nên nóng nảy, ngài chớ để ý. Cảm ơn ngài đã cứu anh ấy, nếu không tôi thật không biết nên làm thế nào bây giờ…” Tôi nói lời cảm ơn.
Người nước ngoài xua tay cười, cùng khách khí nói tôi là thần tôn quý phương Đông, theo như thân phận mà nói thì không sai biệt lắm ngang với thần của bọn họ, nếu đã tới New Zealand du lịch gặp phải khó khăn thì tất nhiên ông ta sẽ giúp đỡ. Chuyện này cũng không có vấn đề gì, chẳng qua là ác linh này…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056450/chuong-361-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.