“Ba mẹ em là anh đưa đi?” Trong lòng tôi cả kinh, khiếp sợ nhìn Tô Mộc.
Chẳng trách ba mẹ tôi đi lâu như vậy không quay về, hóa ra mọi chuyện đều là Tô Mộc đã sớm sắp xếp xong xuôi. Lúc ấy nhất định anh ấy đã bị Yêu Thần khống chế, biết tôi gặp nguy hiểm liền sợ liên lụy tới ba mẹ tôi cho nên mới đứa đưa họ đi.
Hóa ra tôi không biết gì, Tô Mộc cứ lặng lẽ làm nhiều chuyện vì tôi như vậy.
Tôi nhất thời có chút cảm động, mặt lộ vẻ xúc động nhìn anh ấy.
“Làm sao? Có phải anh khiến em cảm động muốn khóc, sẽ lấy thân báo đáp?” Khóe miệng Tô Mộc cong lên cười khểnh, đột nhiên cười nói với tôi.
Tôi bị anh ấy chọc muốn bật cười, không nhịn được liếc mắt, nói: “Từ lúc nào anh học gã Đường Dũng kia vậy, cũng luôn tự luyến.”
“Không muốn so anh với Đường Dũng, bọn anh cho tới bây giờ đều không phải một loại người.” Tô Mộc nói.
Nói xong anh ấy cười một tiếng, kéo tôi vào ngực, tiếp tục bảo tôi xem trên máy tính chọn địa điểm tổ chức hôn lễ.
Thực ra thì kết hôn ở đâu cũng được, quan trọng nhất chính là người kết hôn với tôi là ai.
Chỉ cần có thể vĩnh viễn cùng Tô Mộc ở chung một chỗ, cho dù phải đi vào rừng sâu núi thẳm kết hôn tôi cũng nguyện ý.
Nhưng đối với Tô Mộc thì hôn lễ được coi trọng vượt khỏi sự tưởng tượng của tôi. Anh ấy cứ một hồi hỏi tôi có thích kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056443/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.