Lúc này tới mới chú ý, ánh sáng xanh vừa chợt hiện trong mắt tôi liền khiến tất cả dã quỷ mặt đầy hoảng sợ nhìn tôi. Thậm chí có quỷ run rẩy, ngay cả thân thể cũng biến hình, trong đó thảm nhất chính là quỷ không đầu vừa rồi còn không sợ tôi.
Tôi không nhịn được cười một tiếng, từ giữa không trung hạ xuống, sau đó xoay một vòng trước mặt Tô Mộc, khoe khoang nói: “Như thế nào, em bây giờ là thần sao?”
“Phải, em luôn là nữ thần của anh.” Tô Mộc cười nói.
Cũng không biết anh ấy thấy tôi nên kích động hay vì điều gì mà sắc mặt anh ấy trở nên trắng bệch.
Lúc này tôi mới nhớ tới, Tô Mộc bây giờ không thể so với trước kia, ánh sáng xanh vừa rồi tản ra từ người tôi có thể chấn nhiếp quỷ không đầu thì Tô Mộc nhất định cũng không thật dễ chịu.
Tôi liền thu lại tâm tư, đem tất cả yêu khí cũng nhột vào thân thể giấu kỹ, kìm sự hưng phấn nói: “Tốt rồi, bây giờ em đã thuần hóa được yêu khí, anh có thể an tâm đi ngủ được chưa? Mau nghỉ ngơi một lúc đi, sắc mặt anh giờ có chút nhợt nhạt, nếu không thoải mái thì cứ nói với em.”
“Anh còn không nghĩ em không chịu nổi như vậy.” Tô Mộc bĩu môi, trên mặt lần nữa lộ ra vẻ ngạo kiều.
Tôi liền liên tục phụ họa, vui vẻ nói đó là Tô Mộc của tôi chứ không phải là chồng ai khác, cho dù bây giờ âm khí có ít đi một chút cũng chỉ là tạm thời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056429/chuong-354-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.