“Sau đó thì sao?” Trong lúc vô tình tôi nghe liền thấy máu nóng sôi trào, thật giống như đoạn năm tháng kia chính mắt tôi nhìn thấy, sốt ruột hỏi Tô Mộc.
Không ngờ thiếu niên áo trắng tuấn dật gày gò kia sẽ vì tôi mà trở nên hung tàn như vậy. Chỉ là nói đến thời điểm này đột nhiên giọng Tô Mộc trở nên trầm thấp.
“Sau đó? Sau đó cái gì cũng không có.” Tô Mộc nói.
Nói xong anh ấy ôm lấy bả vai tôi, hỏi tôi có mệt không, nếu như mệt thì dựa vào anh ấy ngủ một chút, buổi tối chúng tôi còn phải đi ra ngoài có việc.
Nhưng lúc này sao tôi có thể ngủ được, lần đầu tiên Tô Mộc thẳng thắn với tôi như vậy. Trước kia chúng tôi gặp nhau trao đổi thẳng thắn cũng chỉ là thân thể, Tô Mộc đối với tôi luôn có một tầng bí mật, bây giờ bí mật anh ấy giấu bấy lâu nay rốt cuộc cũng phải nổi lên mặt nước, sao tôi có thể chịu bỏ qua cơ hội này. Hai tay tôi nắm chặt cánh tay Tô mộc, bảo anh ấy hãy đem hết những chuyện về sau nói cho tôi.
Nói tới đây tôi còn cố tình dụi đầu vào cổ Tô Mộc, hỏi anh ấy: “Quỳ ca ca trong kiếp trước đó có phải là anh không? Nếu không tại sao anh lại phải đối xử với em tốt như vậy. Hơn nữa em có ấn tượng, sau khi ăn hoa bỉ ngạn em từng thấy Quỳ ca ca khi còn nhỏ, rõ ràng rất giống anh…”
“Có thể coi là anh nhưng cũng không phải là anh. Cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056426/chuong-353-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.