Tô Mộc cúi xuống nhìn tôi, nghiêm túc nói: “Trước tiên học khống chế yêu khí trong cơ thể em đã, không thì có em ở nơi này tất cả quỷ cũng không dám ngủ, bao gồm cả anh cũng vậy.”
“A?” Tôi liền sửng sốt một chút, có chút mất hứng.
Người đẹp ở ngay trước mặt có ai còn muốn học a, tôi chỉ muốn đắm chìm ở đây, chỉ muốn nói mấy chữ, ai cũng đừng nghĩ quấy rầy tôi.
Đáng tiếc yêu khí của tôi quả thật có lực sát thương rất lớn với Tô Mộc, cho dù tôi không tình nguyện thì cũng phải khống chế được nó rồi mới có thể tính tiếp.
Tôi không thể làm gì khác hơn là ngồi dậy, thu lại vẻ không đứng đắn vừa rồi, mặt đầy nhăn nhó hỏi Tô Mộc: “Phải làm thế nào mới có thể khống chế được yêu khí trong người em?”
“Đơn giản, em còn nhớ trước cá âm nhỏ trong cơ thể em không?” Tô Mộc nói.
“Cá âm nhỏ?” Tôi ngừng một lát, ngay sau đó gật đầu một cái: “Nhớ, sao thế?”
Cá âm nhỏ kia là khi tôi học hấp thu âm khí từ thiên địa kích, trước khi tôi tu luyện ra yêu hạch thì cá âm nhỏ chính là pháp bảo bảo vệ tính mạng cho tôi, dĩ nhiên tôi nhớ.
“Cá âm nhỏ là thứ thích hợp nhất dùng để làm quen với yêu khí, để tìm phương pháp điều khiển yêu khí. Bây giờ cá âm nhỏ chính là mồi câu, em dùng nó để câu yêu khí, chỉ cần yêu khí mắc câu thì em có thể tùy ý khống chế nó.” Tô Mộc nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056421/chuong-351-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.