Tôi lập tức hiểu ra, không sai! Lúc ấy trong giấc mơ quả thật tiểu hồ yêu kia gọi thiếu niên áo trắng là Quỳ ca ca!
Chẳng lẽ tôi là được Quỳ ca ca hai ngàn năm trước đó cứu?
Nghĩ tới đây toàn thân tôi chấn động, cảm thấy kinh hãi.
Không nghĩ tới Quỳ ca ca kia bây giờ còn sống, hơn nữa còn có thể đánh bại Yêu Thần để cứu tôi, vậy anh ta không phải cũng là thần sao?
Giao tiên ở bên nghiêm túc nhìn tôi, chú ý tới sự biến hóa trên mặt tôi, rốt cuộc khóe miệng ông ta cũng cong lên cười, hỏi tôi: “Nhớ ra rồi sao?”
Tôi gật đầu một cái: “Ừ. Nhưng Quỳ ca ca sao biết tôi có nguy hiểm, lại còn có thể kịp thời chạy tới cứu tôi, anh ấy là thần sao? Có thể sống nhiều năm như vậy, nếu như anh ấy là thần vậy bây giờ anh ấy ở cấp bậc nào, lợi hại không?”
Thấy tôi kích động như vậy, lập tức hỏi rất nhiều vấn đề, mặt Giao tiên rốt cuộc lộ ra một nụ cười châm biếm, bảo tôi đừng nóng, nếu nhớ tới ‘anh ấy’ rồi thì tâm huyết nhiều năm của ‘anh ấy’ quả thật không uổng phí.
Vừa nói Giao tiên kể cho tôi.
Quỳ ca ca đúng là thần. Năm đó khi ở chân núi cứu tôi thì Quỳ ca ca đã là tiểu tiên đồng, sau đó trải qua thời gian dài tu luyện như vậy, bằng tư chất của Quỳ ca ca đã sớm tu thành thần từ hơn một ngàn năm trước. Vốn anh ta đã thành tiên và vào ở tại Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056402/chuong-345-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.