Chương trước
Chương sau
Tôi liền bỏ qua yêu thân kiếp trước mà chạy lui về sau. Bây giờ mặc dù trên người tôi có yêu khí phòng ngự nhưng khí tức kia bay đến quá ác liệt, tôi theo bản năng muốn tránh.

Yêu Thần thấy tôi tránh về sau liền cười lạnh, thật giống như bây giờ tôi có giãy giụa thế nào cũng tốn công vô ích.

Hắn cũng không đuổi tới mà phóng về phía yêu thân kiếp trước.

Không tốt, mục tiêu của hắn chính là yêu thân kiếp trước!

Trái tim tôi run lên, vốn nghĩ tôi né tránh thì hắn sẽ đuổi theo, kết quả hắn lại chạy đến yêu thân kiếp trước khiến tôi trở nên bị động!

Tôi không thể làm gì khác hơn là chủ động đánh tới Yêu Thần. Cũng may vừa rồi chạy trốn khiến khoảng cách giữa tôi và yêu thần kéo ra một đoạn, nhân lúc tôi quay lại xông về phía hắn thì cũng liền ngưng kết yêu khí thành một thanh trường kiếm chém vào Yêu Thần.

“Ha ha… Ta nói, chỉ bằng bản lãnh bây giờ của ngươi còn chưa làm gì được ta.” Yêu Thần cũng không quay đầu lại, chỉ cười nhạt nói.

Điệu cười của hắn khiến tôi nổi cả da gà, nhưng lúc này tôi không quản được nhiều như vậy, kiếm chép vào thân thể hắn rồi mau chóng rút ra, sau đó lại liên tiếp chém vào.

Bụp!

Một âm thanh vang lên, Yêu Thần biến thành một đám khí đen không hề hấn gì. Trái tim tôi bỗng nhiên thắt lại giống như bị người khác bóp lấy.

Bất chợt rốt cuộc Yêu Thần có phản ứng, thân thể hắn bỗng nhiên ngưng tụ dần dần biến thành một hình dáng người, nhìn tôi cười nói: “Thấy mặt này có vui mừng hay không vui mừng? Bây giờ ngươi còn muốn ra tay với ta không?”

“Tô Mộc?” Tôi lập tức cũng ngây ngẩn, động tác tay dừng lại, giật mình nhìn hắn.

Lúc này mặt của Yêu Thần lại giống hệt mặt Tô Mộc, thậm chí lông mi hay nụ cười kia cũng hoàn toàn giống.

“Ngươi chiếm lấy thân thể của Tô Mộc? Khốn kiếp!” Tôi tức giận mắng chửi, thanh kiếm yêu khí trong tay trong nháy mắt lớn gấp đôi, màu sắc cũng đậm hơn một ít, đã gần như đen nhánh.

“Ngươi còn dám ra tay với ta sao? Ngươi không sợ thân thể này sẽ bị ngươi chém vỡ vụn, Tô Mộc không trở về được nữa hay sao?” Khóe miệng Yêu Thần nhếch lên cười, nhàn nhạt nói.

Trong lòng tôi nhất thời căng thẳng. Nói không sợ là giả, nếu như tôi làm hư thân thể Tô Mộc thì sợ rằng anh ấy thật không thể nào sống lại được!

Nhưng chính tôi bây giờ cũng đang gặp nguy hiểm.

Do dự chốc lát, Yêu Thần đã xoay người một cái nhào về phía tôi.

Trên người hắn mang theo khí thế bào sơn đào hải, trong chớp mắt người tôi đã bị nhấc lên lơ lửng giữa không trung
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.