Giao tiên ngắt lời ông ta: “Bây giờ nói cứu còn hơi sớm. Gây ra triệu chứng như bọn họ ta biết tới không dưới ba mươi loại, phải biết bọn họ trúng loại tà ma nào mới được. Nếu như ta không cách nào tìm được nguyên nhân khiến bọn họ bị như vậy thì ngươi nhân lúc còn sớm hãy đi mời cao nhân khác.”
Nói xong Giao tiên nhìn tôi một cái, mặt hiện ra một chút do dự giống như ông ta đang suy nghĩ có nên giúp trưởng thôn hay không.
Tôi liền nói: “Không sao đâu, ông đi đi, nơi này có tôi trông Đường Dũng là được.”
“Đúng vậy, đúng vậy! Có Dương Dương ở đây nhất định sẽ chăm sóc tôi rất tốt.” Đường Dũng tiếp lời cho tôi.
Giao tiên không nhịn được trợn mắt nhìn anh ta một cái, bĩu môi nói: “Ai quan tâm ngươi ở bệnh viện có tốt hay không? Ta chỉ đang suy nghĩ Dương Dương nên làm thế nào. Bây giờ tuy nói Yêu Thần bị thương nặng nhưng nếu hắn cố tình tới tìm Dương Dương thì cho dù Tô Mộc có ở đây cũng không giúp được gì, cho nên để Dương Dương ở lại cùng kẻ bệnh tật như ngươi ta không yên tâm. Như vậy đi, Dương Dương cùng ta đi vào trong thôn xem một chút, Đường Dũng một mình ở đây dưỡng thương.”
“Ông yên tâm để lại mình tôi ở đây sao? Lỡ như Yêu Thần tìm được tôi thì làm thế nào?”
Giao tiên cười nói: “Tìm được ngươi thì là chuyện của ngươi, ngươi cũng không phải người trợ tiên của ta, ta không rảnh quản sống chết của ngươi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056381/chuong-338-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.