“Đại khái chuyện chính là như vậy. Còn việc tại sao lão quỷ lại bị chủ nhân của Lâm Yến Nhi khống chế thì anh không rõ lắm, chỉ biết lần này anh ta đi ra cứu anh là đã trái lệnh của chủ nhân Lâm Yến Nhi, khi trở về nhất định là không tốt.” Đường Dũng thở dài nói.
Nghe anh ta nói vậy tôi cũng liền thấy lo lắng, sợ Tô Mộc trở về sẽ phải chịu trừng phạt, hơn nữa lần này Tô Mộc xuất hiện có mục đích là trộm thân thể kiếp trước của tôi đi, anh ấy sẽ mang thân thể tôi đi đâu?
Đang suy nghĩ thì Giao tiên cầm một đống giấy trong tay trở lại, vừa vào phòng bệnh đã la hét phiền toái, nói người hiện đại sức khỏe quá kém, trong bệnh viện có quá nhiều người bệnh, ông ta đường đường là đại yêu cửu hạch mà lại phải xếp sau mông người khác để nộp tiền, nói ra thật mất mặt!
Vừa lầm bầm mặt Giao tiên đầy oán khí đi về phía Đường Dũng, đem tờ hóa đơn trong tay ném vào người Đường Dũng, tức giận nói: “Còn phải ở thêm bảy tám ngày nữa. Rõ ràng đã không chết được đại phu còn không chịu để ngươi rời đi. Hắc điếm! Nơi này nhất định là hắc điếm!”
“Là không chết được nhưng vết thương toàn thân còn chưa khép lại mà…” Đường Dũng thấy mặt Giao tiên đen lại, chỉ có thể cười nói.
Bây giờ Đường Dũng bị thương, tôi cũng bởi vì mệt nhọc quá độ cần nghỉ ngơi, trong ba người chỉ còn Giao tiên là khỏe mạnh tỉnh táo. Chờ ông ta càm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056377/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.