“Không thấy thân thể đâu.” Tôi nói cứng ngắc.
Mặc dù tôi đã sớm dự liệu thân thể này xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng thế nào tôi cũng không nghĩ nó lại mất tích. Chủ nhân sau lưng Lâm Yến Nhi thật sự muốn đưa tôi vào chỗ chết a!
Giao tiên thấy tâm tình tôi không ổn, lúc này cũng tiến tới, nhìn quan tài băng hai lần, nói: “Được rồi, ngươi cũng đừng quá nóng vội, dù sao thân thể đó mất tích chứ không bị hủy hoại, chuyện này còn chưa phải kết quả xấu nhất.”
Nói xong ông ta vỗ bả vai tôi một cái, tỏ ý bảo tôi ra ngoài.
Thân thể cũng không còn, tôi nhìn quan tài băng cũng vô ích, không thể làm gì khác hơn là đi theo Giao tiên ra ngoài.
“Chít… chít…” Yêu thử túc trực bên linh sàng thấy tôi đi ra liền kêu lớn bu lại, giọng rất chán chường, hiển nhiên là đang nhận sai với tôi, cầu tôi tha thứ.
“Không sao, chuyện này không trách ngươi.” Khóe miệng tôi miễn cưỡng mỉm cười, an ủi yêu thử túc trực bên linh sàng.
Thấy tôi an ủi, yêu thử túc trực bên linh sàng lại kêu mấy tiếng, thanh âm rõ ràng so với vừa rồi thì vui hơn một chút nhưng vẫn rất nhỏ.
An ủi yêu thử túc trực bên linh sàng xong, chúng tôi tiếp tục ở lại mộ cũng không có ý nghĩa, hơn nữa mặc dù vết thương trên người Đường Dũng đã được bôi thuốc nhưng thương thế quá nhiều, mất quá nhiều máu, vẫn cần đến bệnh viện để theo dõi.
Lâp tức chúng tôi từ giã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056370/chuong-334-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.