“Trưởng thôn… Ông lại có nhiều tiền như vậy!” Lại Cửu trừng trực nhìn đống tiền, sau đó không dám tin nhìn trưởng thôn.
Mặt trưởng thôn lộ qua vẻ lúng túng, có điều ông ta rất nhanh lấy túi nilon đựng tiền vào, sau đó đóng ván lại, nói: “Nhiều cái gì… Đây cũng không phải là của riêng của tôi, không phải là tôi tạm thời cất giữ giúp mọi người sao, lỡ như tương lai bị người khác phát hiện thì trưởng thôn là tôi đây cũng xong rồi! Tiểu tử thối như cậu cũng không nên ra ngoài nói bậy bạ với người khác!”
Nói xong trưởng thôn còn trợn mắc hung ác nhìn Lại Cửu, sau đó cười lúng túng với tôi một cái, giải thích số tiền này cũng không phải do ông ta lấy từ trong mộ, là do người dân sau khi xuống mộ đi về đã giao cho ông ta, nhờ ông ta thay mặt cất giữ, đây đã là tất cả số tiền cổ người dân mang về, không còn nữa.
Lúc này tôi không quan tâm tới những đồng tiền này là do ai trộm về, nhận túi tiền liền liếc qua một cái, rất nặng, phải chừng mấy trăm đồng.
Hơn nữa Giao tiên có thuật pháp dùng tiền đẻ ra tiền, có lẽ từng này cũng đủ rồi, tôi liền bước nhanh hướng về phía mộ Võ Tắc Thiên.
Trưởng Thôn cùng Lại Cửu thấy tôi vội vã đi liền bước nhanh theo sau.
Đến khi chúng tôi tới mộ Võ Tắc Thiên đã hơn nửa giờ đồng hồ, tôi cho rằng Giao tiên sẽ còn chặn ở cửa hang nhưng không ngờ khi chúng tôi tới đã không thấy Giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056346/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.