Nhưng không hề giống như tưởng tượng của tôi, tôi tưởng bây giờ nhất định anh ấy giống như người chết, mặt không cảm giác. Cho dù trên mặt anh ấy không có biểu tình rõ ràng gì nhưng tôi lại cảm nhận được có một tia đau lòng trên đó.
Là tôi hoa mắt sao?
Hay là tự mình đa tình?
“Em bây giờ không có lựa chọn khác, chỉ có thể đi cùng anh, nếu như em không đi…” Tô Mộc rũ mi mắt xuống, dường như anh ấy cố ý không nhìn tôi, giọng vẫn lạnh như băng, nói: “Vậy anh ta sẽ phải chết.”
Vừa nói Tô Mộc đã đưa lưỡi dao về phía Đường Dũng.
Cho dù Đường Dũng có lợi hại hơn nữa thì anh ta cũng không phải đối thủ của hai lệ quỷ.
Hơn nữa từ trạng thái của Tô Mộc có thể thấy anh ấy bây giờ rõ ràng lợi hại hơn Lâm Yến Nhi rất nhiều, dẫu sao lần trước hấp thu được long khí không phải là uổng, không chừng bây giờ anh ấy đã thăng cấp thành dạ xoa.
Khóe mắt tôi khẽ run một cái, đáng ghét, anh ấy lại dám dùng tính mạng của Đường Dũng để uy hiếp tôi!
Tôi có thể tức giận, có thể tự do phóng khoáng dùng chính tính mạng của mình làm trò đùa nhưng tôi không thể để Đường Dũng mạo hiểm.
Không đợi tôi nói ra lựa chọn thì âm khí trên người tôi cũng đã dần dần tản đi.
Thấy tôi không còn yêu khí uy hiếp, Lâm Yến Nhi mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cô ta không dám tiếp tục để Tô Mộc mang tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056292/chuong-310-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.