Thấy Giao tiên không giống vẻ nói đùa, Đường Dũng liền muốn khóc, nói: “Không ngờ ông lại thích bắt nạt người như vậy, một trăm triệu kia tôi còn chưa nói, có ba triệu nhỏ nhoi này của tôi mà cũng để mắt tới. Năm nay tôi đã hai mươi lăm, còn phải chuẩn bị tiền mua nhà lấy vợ nữa.”
Vừa nói ĐƯờng Dũng liền nhìn tôi một cái giống như đang nhìn vợ sắp cưới vậy, nói với Giao tiên: “Nếu ông có thể khuyên bảo Dương Dương cam tâm tình nguyện gả cho tôi, đừng nói ba triệu, cho dù đời này kiếm được bao nhiêu nộp lại bấy nhiêu tôi cũng cam tâm tình nguyện.”
“Im miệng, ai muốn gả cho anh!” Tôi thấy hai người trò chuyện một hồi lại đem đề tài kéo đến trên người tôi, liền mắng Đường Dũng một câu, sau đó nói sang chuyện khác: “Đầu tư anh vừa nói là cái khỉ gì thế, có đáng tin không? Sẽ không bị lỗ chứ?”
“Dĩ nhiên sẽ không, chỉ cần quốc gia không tan ra thì hạng mục này của chúng ta sẽ không lỗ, bảo đảm khiến cho đời này em không cần lo cơm áo gạo tiền.” Đường Dũng nói.
Anh ta thấy tôi để ý, trên mặt liền lộ ra vẻ mặt của tên giang hồ chuyên đi lừa bịp, nói: “Em chỉ cần làm theo phương pháp của anh, một năm ít nhất có thể kiếm được một triệu rưỡi. Em nghĩ xem, một triệu rưỡi mà cái gì cũng không cần làm, em nghĩ xem có phải rất tuyệt không?”
“Thật hay giả…” Tôi chần chờ nói.
Một năm tự nhiên kiếm được một triệu rưỡi quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056273/chuong-304-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.