“Hồ yêu được cứu, tiền cũng phải lấy.” Giao tiên nói.
A, ông là rồng thì có thể giải quyết được mọi chuyện sao, ông thả hồ yêu thì người ta dựa vào cái gì đưa tiền cho tôi!
Tôi nhất thời liếc mắt, trong lòng vừa xuất hiện ý niệm này thì Giao tiên cũng đã cảm ứng được, ông ta hướng về hồ yêu thổi một hơi, hồ yêu liền mất đi lực giữ, ngã xuống đất.
Hồ yêu đau nhắn nho, có điều bây giờ nó hoàn toàn không còn tâm tư xoa mông, lăn một vòng rồi bò dậy từ dưới đất, mặt đầy nịnh hót tiến tới bên cạnh tôi cười nói: “Nư thần, ý của đại nhân long thần là để tôi xuất hiện ở trước mặt ông lão kia, để cho bọn họ biết tôi bị bắt sau đó sẽ để cho tôi giả chết, như vậy đối phương nhất định sẽ ngoan ngoãn trả tiền, cũng không ai dám kiểm tra thi thể của tôi.”
Vừa nói nó đã không nhịn được cười, mặt đầy bộ dáng gian trá, thật giống như bây giờ nó đã được tự do lần nữa vậy, nói với Giao tiên: “Đa tạ ân nhân cứu mạng của đại nhân long thần, một hồi tôi diễn xong trước mặt ông già sẽ đến ngay phòng bệnh của bà già kia gọi vợ tôi ra, bảo cho cô ấy cũng biết là ngài đại phát từ bi cứu chúng tôi. Sau này vợ chồng chúng tôi sẽ là tiểu đệ của ngài, phàm lúc nào ngài cần dùng tới chúng tôi xin cứ việc phân phó.”
Vừa nói nó còn cúi đầu lạy Giao tiên một cái.
Hồ yêu kia đừng xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056265/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.