Vốn hôm nay sẽ có năm mươi triệu trong tay, là một chuyện thật tốt, nhưng Giao tiên lại hết lần này đến lần khác nhắc tới Tô Mộc.
Sau khi trở về từ Thái Lan thì cái tên Tô Mộc đã như một cái gai trong lòng tôi, chỉ cần nhắc tới sẽ khiến tim tôi đau vô cùng.
Giao tiên có thể cảm nhận được nội tâm của tôi liền xua tay, coi như bỏ qua đề tài này.
Đến khi tâm tình tôi khôi phục một ít Giao tiên mới tiếp tục nói: “Dương Dương, ngày hôm qua ta hút yêu khí trong mộ phần vạn yêu có cảm giác rất kỳ quái, những tấm da cáo kia nhìn qua bày rất xộc xệch nhưng thực tế lại ngầm theo một quy luật giống như bày trận pháp nào đó. Hơn nữa trận pháp kia nhìn quen mắt dị thường, bây giờ ta rốt cuộc đã hiểu, đây căn bản bị giệt môn giống nhà người nào đó, hơn nữa thời gian hai nhà bọn họ xảy ra chuyện rất gần nhau, quá trình cũng mười phần tương tự, rất có thể đều do một người ra tay.”
Nhà người nào đó trong miệng Giao tiên đương nhiên ám chỉ Tô gia, chẳng qua ông ta biết lúc này tôi không thích nghe thấy hai từ Tô gia cho nên cố ý dùng nhà người nào đó để thay thế.
Tôi âm thầm buồn rầu trong lòng nhưng Giao tiên đã đem chuyện phân tích tới đây tôi cũng không để tâm chuyện kia nữa, liền hỏi Giao tiên điều này cùng tôi có quan hệ thế nào, cho dù hại chết gia tộc hồ yêu kia cũng là Lâm Yến Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056263/chuong-301-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.