“Sao?” Đường Dũng theo bản năng đáp một tiếng, động tác cũng dừng lại.
Đường Dũng còn đang ngẩn người ra thì Giao tiên đã hướng về hồ yêu phun ra một đoàn yêu khí màu xanh lá cây.
Yêu khí kia dính vào trên người hồ yêu, sắc mặt hồ yêu liền biến đổi, sau đó tôi thấy nó từ từ chậm rãi bay lên khỏi mặt đất, thật giống như không còn có trọng lực vậy, chớp mắt đã trôi dạt đến gần Giao tiên.
“Người vừa nói hồ ly trong mộ phần vạn yêu kia đều là liệt tổ liệt tông nhà ngươi? Lại còn đều bị người rút gân lột da, ngươi biết chuyện gì đã xảy ra sao?” Giao tiên hỏi.
Mộ phần vạn yêu ông ta nói chắc hẳn là nơi có những da hồ ly kia, da của hơn một trăm con hồ ly xếp thành hàng chung một chỗ, nhìn qua vừa nguy nga lại có cảm giác thảm thiết.
“Dĩ nhiên biết!” Hồ yêu nói. Lúc nó nhắc tới mộ phần vạn yêu âm điệu rõ ràng cao lên giống như đang rất kích động.
“Năm đó nhà con xảy ra chuyện con mới hơn hai mươi tuổi, còn chưa dứt sữa. Nhưng con đặc biệt nhớ rất rõ, năm đó ông nội con sinh nhật đại thọ tám trăm tuổi, tất cả anh chị em con đều trở về gặp nhau, kết quả bị một người trong một đêm diệt toàn bộ!”
“Vậy tại sao ngươi trốn được ra ngoài? Năm đó cả gia tộc bị diệt môn, hung thủ không thể nào chỉ tha có một mình ngươi để tương lai báo thù, năm đó là ai cứu ngươi?” Giao tiên hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056259/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.