Bây giờ tôi làm gì còn tâm tư ăn cơm, rõ ràng bên trong phòng tiệc xảy ra chuyện, hơn nữa tôi cảm nhận được một cổ yêu khí nồng nặc bên trong, sẽ không phải Giao tiên gây họa ở trong đó chứ?!
“Đưa tôi vào, bên trong có yêu khí, nhất định là xảy ra chuyện.” Tôi vội kêu lên.
Lúc này Đường Dũng lại không nôn nóng chút nào, bình tĩnh đến mức khiến tôi nghi ngờ không biết chuyện bên trong có phải có liên quan tới anh ta hay không: “Anh biết, còn chưa vào khách sạn anh đã phát hiện nơi này có yêu khí, có điều chuyện này chúng ta dính vào làm gì. Chúng ta chẳng qua là tới ăn cơm, bây giờ cơm không ăn nổi thì nên đổi sang một nhà hàng khác.”
Anh ra nói rất điềm nhiên, trong lúc nhất thời tôi cũng không tìm được lời nào phản bác anh ta.
“Lộc Dương, mọi người đang nói gì, sao tôi nghe không hiểu, cái gì mà yêu khí? Có phải mọi người biết bên trong xảy ra chuyện gì?” Lúc này Trương Đán cũng lại gần, anh ta phản ứng chậm hơn Đường Dũng một chút, vừa rồi đám người nhào ra không kịp tránh, bị dẫm đạp mấy cái bây giờ quần áo cũng bị xé rách, mặt đầy chật vật.
Vừa nói anh ta còn liên tục kiễng chân nhìn vào bên trong, sau khi nhìn một hồi sắc mặt liền trở nên khó coi, vội la lên: “Tình huống gì, sao Tôn tổng còn chưa đi ra, cậu ta không nên xảy ra chuyện a.”
“Xác suất không xảy ra chuyện là không lớn, hôm nay anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056234/chuong-293-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.