Nhân lúc Đường Dũng còn đang lúng túng tôi liền nói thêm: “Đúng rồi, trên người tôi chỉ còn hai trăm tệ, muốn ăn cái gì chú ý một chút là được.”
Mặt Đường Dũng càng đen hơn, cay cú nhìn tôi nói: “Là em cố ý đúng không Dương Dương, có hai trăm tệ mà em còn dám nói cho anh tùy ý chọn quán ăn ở Giang Minh, em muốn đưa anh đi ăn quịt sao?”
Nói xong mặt anh ta đầy buồn rầu, cũng không trông đợi vào tôi mời anh ta ăn gì, khoát tay về phía em gái tôi một cái, bảo em gái tôi đỡ tôi đi tắm, tắm xong sẽ đi ăn cơm.
Tôi vốn đang không muốn quỷ giúp tôi tắm, nhưng đây là một phách của em họ tôi nên nháy mắt lòng tôi thấy thoải mái hơn. Hơn nữa tôi cũng muốn biết rốt cuộc một phách của em tôi là thế nào, liền để em họ đỡ tôi vào phòng tắm.
Em họ tôi bây giờ mặc dù không có thần chí nhưng dưới sự thao túng của Đường Dũng, động tác cũng rất lưu loát. Tôi nhẹ nhàng tắm trong sự giúp đỡ của em gái tôi, rồi cố ý tìm quần áo rộng mặc để giấu đi sự gầy gò của tôi.
Cũng may mặt tôi không tóp lại, chẳng qua chỉ là nhìn gầy đi một ít, ngược lại thần kỳ là cằm lại nhọn hơn. Sau khi mặc quần áo xong tôi thấy đã không còn khác người bình thường, liền đi ra khỏi phòng tắm.
Đường Dũng cùng Giao tiên và Diệu Diệu cũng đã chờ ở cửa phòng tắm, thấy tôi đi ra hai mắt Đường Dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056228/chuong-291-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.