Toàn thân tôi liền toát mồ hôi lạnh, lúng túng nói: “Quan trọng, dĩ nhiên là quan trọng, anh là sư phụ của tôi sao có thể nói là không quan trọng.”
“Vậy em nói một chút, sư phụ với lão quỷ này ai quan trọng hơn?” Đường Dũng nghiêng đầu hỏi tôi. Anh ta hỏi tới cùng vấn đề này, không có được câu trả lời hài lòng nhất định anh ta không chịu bỏ qua.
Tôi không biết phải nói thế nào, bị hỏi ức chế tới mức muốn đánh người. Vấn đề nhàm chán này không phải phụ nữ mới hỏi sao, làm sao hai bọn họ đều là đàn ông trưởng thành rồi lại đi hỏi tôi vấn đề này.
Tôi tức giận trợn mắt nhìn Đường Dũng, muốn nói “anh quan trọng hơn được chưa!” thì ngay lúc định tói thần xui quỷ khiến thế nào tôi lại liếc mắt nhìn Tô Mộc, chỉ thấy anh ấy đứng sau lưng tôi, trên mặt làm bộ như không thèm để ý nhưng lỗ tai lại hơi động một cái, hiển nhiên bây giờ anh ấy cũng đang dỏng tai lên chờ nghe câu trả lời của tôi.
Trong nháy mắt tôi liền kinh sợ một chút, mặc dù biết anh ấy rất thích tôi, cho dù tôi nói cái gì khiến anh ấy không vui thì anh ấy cũng sẽ không làm gì tôi nhưng không biết tại sao tôi liền không dám khiêu chiến với uy tín của anh ấy, cho dù anh ấy không đánh không bỏ tôi nhưng lỡ như anh ấy lại như lần trước khiến tôi xuống giường không được thì làm thế nào?
Nghĩ tới đây đột nhiên tôi đã cảm thấy người ê ẩm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056200/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.