Ngay sau đó người Đường Dũng run lên, giống như đang bị điện giật vậy.
Lòng tôi liền căng ra, sợ lão Lưu Tài này lại giở trò gì.
Nhưng ngay sau đó trên người Đường Dũng tôi thấy một cái bóng mơ mơ hồ hồ, nhìn vóc dáng giống hệt như vóc dáng của Đường Dũng, có lẽ chính là thần thức bị phong bế của Đường Dũng.
Bóng người kia có chút ngây ngô, ở trên người Đường Dũng cứ ngả ngả nghiêng nghiêng không chính xác được với cơ thể. Đợi một lúc sau, Lưu Tài vẫn thấy thần thức cùng với cơ thể Đường Dũng chưa thể hoàn toàn chung một chỗ liền nôn nóng, đưa tay đập vào ngực Đường Dũng một cái.
Thân ảnh kia lóe lên một cái, chui hoàn toàn vào trong thân thể Đường Dũng, biến mất không thấy đâu.
“Xong rồi, bây giờ thần thức của cậu ta đã trở lại trong thân thể, chỉ mấy phút nữa là có thể tỉnh hồn lại, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, chúng ta từ biệt từ đây, không mong gặp lại.” Lưu tài nói, tốc độ nói của ông ta rất nhanh, sau khi nói xong liền xoay người chạy, ngay cả pháp khí là chiếc đinh kia cũng không cần.
Đáng tiếc tộc độ của ông ta nào có nhanh bằng Giao tiên, ông ta còn chưa kịp chạy hết một bước thì cổ đã bị Giao tiên tóm lấy:
“Ngươi chạy gấp như vậy làm gì, ngay cả cái đinh kia ngươi cũng không cần?” Giao tiên cười lạnh nói.
Trán Lưu Tài liền đổ mồ hôi lạnh, nhìn Giao tiên, cười khan nói: “Cái đó… không cần. Cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056183/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.