Khoảng một giờ sau, tất cả đám cổ xà vây quanh chúng tôi đã bị Tô Mộc chia thành hai nửa, con cuối cùng cũng bị Tô Mộc nắm trong tay, dùng sức kéo một cái, thân rắn đen nhánh liền bị đứt ra thành hai mảnh.
Nhưng con rắn này bị chia thành hai mảnh cũng không đơ ra như những xác cổ xà phía dưới mà hai phần thân thể trên tay của Tô Mộc vẫn đang giãy giụa kịch liệt. Nhất là cái đầu rắn kia, mặc dù bị xé đôi người những vẫn chưa từ bỏ ý định, miệng há ra lộ những răng nanh đen nhánh, phía trên có nọc độc màu đen sền sệt, thừa dịp Tô Mộc không chú ý đầu rắn liền quay ra sau cắn vào cổ tay Tô Mộc!
“Cẩn Thận!” Lòng tôi chợt lạnh, nhưng lên tiếng nhắc nhở Tô Mộc đã không kịp, răng nanh đen nhánh đã sớm ngập vào trong thịt Tô Mộc.
“A a, xem ra ngươi chính là rắn mẹ, tìm ngươi thật không dễ dàng.” Tô Mộc cười lạnh một tiếng, ngay cả chân mày của anh ấy đều không nhíu một cái giống như người bị cổ xà kia cắn không phải là anh ấy vậy.
Vừa nói anh ấy vừa đem đầu rắn trên cổ tay kéo xuống, bóp chặt ở trong tay, cũng không để ý tới nửa thân rắn kia ném xuống trong đống xác rắn ở phía dưới, sau đó hướng về phía đầu rắn điểm một cái, miệng lẩm bẩm đọc mấy câu thần chú.
Đầu rắn liền phát ra tiếng hét thảm, tiếng kêu kia thảm thiết giống như tiếng gỗ khô bị tách ra, hết sức chói tai.
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056151/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.