Thông tin này tới quá đột ngột, mặc dù lúc trước tôi cũng cảm thấy kỳ quái vì tôi thấy trước và sau khi mang thai cơ thể tôi cũng không có gì khác lạ, nhưng bây giờ chính miệng Tô Mộc nói tôi không mang thai tôi vẫn rất kinh động, đầu óc trong lúc nhất thời liền không phản ứng kịp, ngây người hỏi Tô Mộc anh ấy có ý gì?
Đang êm đẹp sao mẹ tôi lại gạt nói tôi mang thai?
“Bởi vì bà muốn hai chúng ta sớm kết hôn một chút, dẫu sao em với anh đã ở cùng một chỗ, mẹ hy vọng em có thể sớm ổn định tốt. Người già cẩn thận có thể hiểu mà." Tô Mộc nói.
Nói xong đột nhiên anh ấy cười với tôi một chút, lần nữa hôn nhẹ lên môi tôi một cái, sau đó kéo tôi đi tới giữa trung tâm thương mại.
Ngay tại lúc này, đám người xung quanh đồng loạt ồ lên thán phục.
Cùng với tiếng ồ thán phục là hơn mười bộ áo cưới màu trắng bay phấp phới như váy của tiên nữ vậy, hạ xuống trước mặt tôi xếp thành một hàng.
“Dương Dương, em có đồng ý đợi anh thêm một tháng không? Chờ đến khi anh thật sự biến thành ‘người’ sẽ kết hôn với em. Anh biết phụ nữ bọn em rất coi trọng áo cưới, anh không muốn em phải thiệt thòi cho nên đã chọn trước áo cưới cho em, em nhìn một chút xem có thích không?” Tô Mộc kéo tay tôi nói.
Lúc này tôi đã hoàn toàn ngây người, nhìn hàng áo cưới treo trước mắt tôi thật giống như mơ, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056113/chuong-259-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.