“Cái này.. Nghe nói là người bí ẩn kia ra điều kiện, cụ thể người kia là ai tôi cũng không biết, các người đi hỏi thầy Hiệu trưởng đi.” Thầy giáo kia khóc lóc nói, vừa nói hai mắt ông ta vừa nhìn chằm chằm Tô Mộc, rất sợ Tô Mộc lại tiến tới gần hơn.
Từ vẻ mặt của ông ta có thể thấy được ông ta đã đang ở ranh giới suy sụp, nếu Tô Mộc còn tiếp tục hù dọa thì có lẽ ông ta sẽ chết ngất mất.
Nói cho cùng cũng là làm việc theo lệnh, tôi có chút không đành lòng liền kéo Tô Mộc hai cái, nói nếu không cần thì thả ông ta đi, có chuyện gì hỏi trực tiếp thầy Hiệu trưởng càng rõ ràng.
Tô Mộc nghe vậy không nói gì, im lặng mấy giây mới thu hồi âm khí trên tay, đem quỷ trảo biến đổi lại thành hình dáng bình thường, thuận tiện đem âm khí ở trong mắt thầy giáo kia rut về, nói: “Ông đi đi, những gì ông nhìn thấy không được nói cho người khác, nếu để cho tôi biết ông nói bậy bạ…”
Không đợi Tô Mộc uy hiếp xong, thầy giáo kia liền gật đầu như gà mổ thóc: “Yên tâm, tôi cái gì cũng không nói, nếu tôi đi ra ngoài nói bậy bạ nửa chữ thì sẽ bị trời đánh…”
Ông ta vừa muốn nói là trời đánh ngũ lôi, nhưng nói một nửa thì ông ta đột nhiên nghĩ ra Tô Mộc là quỷ, ngay trước quỷ không dám thề quá nặng liền đem nửa câu sau nuốt trở lại.
Tô Mộc vốn cũng chỉ muốn hù dọa ông ta một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055973/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.