Tôi liền để ý, cầm danh sách ở trong tay quơ quơ, nói: “Em nghi Chu Lan không phải tự tử.”
“Sao có thể, cô gái này, tôi nghe nói em cũng tốt nghiệp Đại học Giang Đại chúng ta, lời không thể nói bậy bạ bôi đen danh tiếng trường ta. Sau khi phát hiện Chu Lan chết chúng ta đã báo ngay cho cảnh sát, các đồng chí cảnh sát cũng cẩn thận tra xét hai ngày, phân tích đủ các khía cạnh mới kết luận là Chu Lan tự sát, em bây giờ nghi Chu Lan không phải tự sát chẳng phải là ngay cả kết luận của cảnh sát cũng bỏ đi?” Hiệu trưởng liền nóng nảy, mổ hôi trên trán chảy một đường trên mặt tuột xuống, cuối cùng nhỏ giọt xuống đất.
“Em cũng không nói như vậy, có điều tờ danh sách này thầy không cảm thấy kỳ lạ sao? Trước khi chết thành tích học tập của Chu Lan rất tốt vậy mà cô ấy lại không thi đậu nghiên cứu sinh, những cô bạn cùng phòng khác lại cùng nhau ba người thi đậu. Theo em biết, ba người bạn cùng phòng này thành tích cũng không tốt, cho nên danh sách này hiển nhiên có vấn đề.” Tôi nói, vừa nói vừa đưa mắt chú ý gương mặt của Hiệu trưởng.
Mí mắt ông ta hơi co lại, nhất là khi tôi nói danh sách này có vấn đề thì mắt ông ta tự nhiên nháy hai cái, rõ ràng bây giờ ông ta rất lo lắng.
Xem ra danh sách này tới chín mươi phần trăm do Hiệu trưởng giở trò. Mặc dù tôi không biết danh sách này có liên quan thế nào với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055965/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.