Tôi sợ hãi toát cả mồ hôi lạnh, nhìn xung quanh kiểm tra, vừa vặn nhìn thấy phía sau hàng cây bên bờ sông có một thân ảnh chợt lóe chạy về hướng thư viện.
Hắn nhất định là hung thủ hại chết Chu Lan.
Tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều liền co cẳng chạy theo, đến khi tôi chạy tới hàng cây thì bóng đen kia đã chạy tới cửa thư viện, lắc mình chui vào.
Tôi cũng nhanh chóng chạy vào trong thư viện, chẳng qua tôi đã chậm một bước, đến khi tôi tới sảnh thư viện thì bóng đen kia đã không thấy, chỉ còn lại mấy sinh viên đang đứng đọc thông báo treo trên tường.
“Chào các bạn, các bạn có thấy vừa rồi có một người mặc quần áo đen chạy vào đây không? Cao khoảng một mét tám.” Tôi chạy tới hỏi. Thư viện rất lớn, có tới ba tầng, phòng đọc sách cũng rất lớn, lại còn hơn bốn mươi phòng tự học cùng phòng máy tính, bảo tôi tự mình đi tìm không khác nào mò kim đáy bể.
Mấy sinh viên kia suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, nói không để ý. Tôi gấp đến độ không đợi được, không thể làm gì khác hơn là lấy điện thoại ra gọi cho Tô Đoàn, bảo cậu ấy mau chóng thông báo cho nhà trường phong tỏa thư viện lại, tất cả mọi người không được ra vào, sau đó nhanh tới đây.
Tô đoàn thấy tôi gấp gáp liền hỏi có chuyện gì, tôi cũng không kịp nói nhiều lời với cậu ấy, chỉ bảo cậu ấy nhanh làm theo lời tôi là được, cụ thể có chuyện gì chờ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055963/chuong-227-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.