Nhưng sau đó tôi lại ngay lập tức gạt ý nghĩ này đi, nếu như Chu Lan thật sự vô tình chết chìm thì chính là bất ngờ chết, người chết ngoài ý muốn thì oán khí của hồn phách sẽ thấp hơn, không thể nào biết giết liền hai người, theo như nói thì nên đi đầu thai mới đúng, cho dù không cách nào đầu thai thì cũng sẽ ở trong nước làm quỷ nước.
Nhưng Tô Mộc có nói anh ấy đã xem qua khúc sông này, bên trong cũng không có quỷ nước.
Chuyện này giống như một mê cung lớn vậy, rất khó hiểu, khiến cho người ta cũng không thấy được manh mối.
Tôi vừa suy nghĩ vừa đi dọc theo bờ kè, không bao lâu đã đi tới khu vực bị cảnh sát quây lại. Lúc này đội trưởng Vương đã không còn ở đây, chỉ còn lại người lính gác ban nãy, anh ta biết tôi đi chung với Tô Đoàn nên lần này không còn cản tôi, mặc cho tôi đi qua dây cảnh báo đi vào.
Anh ta đang ngây người nhìn chằm chằm mặt nước, nhìn mặt nước một lúc rồi lại nhìn trên bờ.
Tôi nhìn theo ánh mắt của anh ta, phát hiện đoạn bờ sông này lại có biển cảnh báo, trên đó viết tám chữ rõ ràng: Bờ sông nguy hiểm, xin chớ đến gần!
Trừ đoạn này ra, trên bờ kè còn có một lưới đoạn thép không ghỉ bảo vệ, mặc dù đoạn lưới này không cao, trẻ con cũng có thể nhảy qua, nhưng người bình thường đi bộ thì cho dù thế nào cũng sẽ không ngã xuống sông được.
Xem ra vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055961/chuong-227-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.