“Đúng vậy, bà Hai, bà có bạn học ở trường này sao?” Tô Đoàn thấy bộ dáng khiếp sợ của tôi liền hỏi.
Tôi thật sự cũng không biết nên nói cái gì cho phải, rũ mặt nói tôi chính là tốt nghiệp Giang Đại, đây là trường học của tôi.
“Ách… ra vậy. Bà Hai yên tâm, cháu nhất định sẽ thu thập quỷ vật trả lại một phần bình yên cho trường học ủa bà.” Tô Đoàn nói.
Tôi gật đầu một cái, nếu quỷ cũng đã náo loạn thì bây giờ nói gì cũng đã muộn, chỉ hy vọng chuyện ma quỷ lộng hành ở Giang Đại không truyền ra bên ngoài, dẫu sao đây là trường học của tôi.
Tình cảm của con người có lúc rất kỳ quái, trước kia khi còn đi học ở nơi này cảm thấy trường học này rất chán, nhìn thấy gì cũng không vừa mắt, bây giờ quay lại sau khi tốt nghiệp một năm lại sinh ra một loại tình cảm khác với trường, cảm thấy nơi nào cũng rất quen thuộc. Chính trường học này đã làm bạn với tôi bốn năm.
Tôi vẫn còn đang ngẩn ra thì Tô Đoàn đã lái xe vào bên trong trường học, ngừng ở bờ hồ trong sân sau của trường.
Lúc này toàn bộ sân sau cùng hồ đã được cảnh sát dùng dây cách ly, bên cạnh còn một một lính cảnh sát trẻ tuổi trông nom.
Chúng tôi vừa xuống xe thì viên cảnh sát kia cũng nhanh bước tới, nói khu vực này đã cách ly, bất kỳ ai cũng không được đến gần.
“Đội trưởng Vương của các anh đâu? Nói với anh ta có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055948/chuong-224-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.