Mẹ nó, tôi đã chuẩn bị kĩ như vậy chẳng lẽ anh ta còn không tin tôi? Nếu còn không tin thì tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể làm chuyện độc ác.
Tôi lặng lẽ nháy mắt với Giao tiên, bảo ông ta tùy lúc chuẩn bị sẵn sàng, một hồi nếu tôi ném cái ly thì ông ta hãy hiện nguyên hình để dọa Trương Đán.
Chỉ bằng thân hình to lớn của Giao tiên, hơn nữa Giao tiên bây giờ đang khó chịu, sắc mặt hung dữ, đừng nói dọa sợ một người bình thường, e rằng có tu vi tiểu quỷ cũng có thể bị Giao tiên dọa sợ vỡ mặt.
“Còn dọa hắn làm gì, nếu hắn không tin thì ông đây sẽ trực tiếp nuốt hắn. Còn tưởng ngươi có kế sách tốt gì, kết quả bịa ra câu chuyện kém chất lượng như vậy, sau này đừng nói với người khác ngươi là người trợ tiên của ta, ông đây ngại mất mặt.” Giao tiên liếc nhìn tôi một cái, nói lạnh như băng.
Có điều mặc dù thái độ của ông ta vẫn lạnh nhưng từ trong lời nói có thể nhận ra ông ta đã bớt giận, chỉ còn chút khó chịu mà thôi.
Nghe ông ta nói như vậy tôi liền thấy có lòng tin hơn, xem ra Trương Đán số vẫn tốt, mạng này vẫn giữ được.
Có điều khi tôi đã chuẩn bị xong mọi thứ, ngay cả ly rượu cũng cầm lên chuẩn bẹ ném thì Trương Đán đột nhiên rùng mình một cái, hỏi tôi: “Nếu như tôi… cũng có cảm giác đó thì như thế nào?”
Tôi sửng sốt một chút, nghiêm túc nhìn Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055936/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.