“A? Va chạm với âm sai thế nào, bọn họ bây giờ… Cái đó, không phải âm sai là cấp trên cùng sao, đắc tội với âm sai… Chúng ta có thể giúp họ điều gì không?” Tôi hỏi Tô Mộc.
Mặc dù tôi chri gặp qua bọn họ hai lần nhưng dù sao bọn họ cũng là ba mẹ Tô Mộc, cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi lối về, hơn nữa bọn họ đối xử với tôi tốt như vậy, lại vừa giúp ba mẹ tôi có thêm phúc thọ, vô luận như thế nào tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng quả thật tôi không biết phải giúp bọn họ thế nào.
Tô Mộc thấy tôi vì chuyện của ba anh ấy mà lo lắng như vậy, trong đáy mắt hiện lên một tia ấm áp, cười một tiếng bảo tôi không cần lo lắng, bằng thực lực của ba anh ấy thì cũng chỉ tạm thời bị âm sai áp chế mà thôi, không bao lâu nữa ông sẽ hồi phục, đến lúc đó sẽ không sao.
Nói đến đây trí tò mò của tôi lần nữa bị cuốn hút, liền tiến tới bên tai Tô Mộc hỏi nhỏ ba anh ấy lợi hại như vậy bây giờ là thực lực gì, có phải đến cấp bậc dạ xoa.
Tô Mộc nghe vậy cười khẽ một tiếng, sau đó cúi đầu nhìn tôi, ánh mắt giống như đang nhìn đứa ngốc, nói dạ xoa đâu dễ tu luyện như vậy, nếu quả thật tu luyện đến cấp bậc dạ xoa thì ông sẽ không kém gì đầu trâu mặt ngựa, đừng nói gì là âm sai bình thường phải vây quanh mà cho dù người trên dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055926/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.