Nơi gặp mặt là đại trạch Tô gia, đường tới Tô gia không dài, tổng cộng cũng chỉ hơn nửa tiếng nhưng tôi cảm giác dài đằng đẵng như một năm vậy, trong lòng bàn tay từ lúc nào đều đã ướt đẫm mồ hôi.
Mẹ tôi ngược lại rất vui vẻ, bà luôn miệng cùng Tô Đoàn nói chuyện phiếm. Bởi vì bề ngoài tuổi của Tô Đoàn và Tô Mộc không lệch nhau nhiều cho nên Tô Mộc vẫn nói Tô Đoàn là em họ anh ấy, là con chú Hai của Tô Mộc.
Khi đến Tô gia, cách thật xa tôi đã nhìn thấy trên cửa Tô gia kết đầy hoa hồng màu rượu Champagnes khiến chiếc cửa bằng gỗ rất trang trọng. Không chỉ như vậy, mặt sân bên trong cũng đã được đổi mới hoàn toàn, hiển nhiên là bố trí rất công phu, bày đầy các loại hoa tươi, có chút tương tự như nhà hàng Hoa Viên ở Lạc Dương.
Tôi thấy cảnh tượng này đã hoàn toàn ngây ngẩn, giật mình nhìn sân, thậm chí quên cả điều mình định nói.
“Bất ngờ không?” Tô Mộc đỡ tôi xuống xe, khóe môi khẽ cong lên mỉm cười.
“Ừ! Rất bất ngờ!” Tôi gật đầu một cái thật mạnh, không nghĩ tới vậy mà Tô Mộc lại đem Tô gia bố trí như vườn hoa vậy. Chẳng trách lúc trước anh ấy luôn nhất định không cho tôi giúp đỡ, chắc chắn lúc ở Lạc Dương thấy tôi thích nhà hàng Hoa Viên đó như vậy mới cố ý đem sân bố trí thành như vậy.
Không nghĩ tới anh ấy lại coi trọng lần cha mẹ hai bên gặp mặt này như vậy.
Trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055921/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.