“Người khi còn sống có ba hồn bảy vía, ba hồn em đã biết, còn lại là bảy phách chia làm Thi Cẩu, Phục Thỉ, Tước Âm, Thôn Tặc, Phi Độc, Trừ Uế, Xú Phế đối ứng theo thứ tự là tinh, khí, tim, dạ dày, thận, tràng, gan, can, phổi.”
“Ban đầu thời điểm thi thể em họ em bị đốt thì ba hồn cũng đi theo tan thành mây khói, theo lý thuyết bảy phách cũng sẽ đi theo biến mất. Có thể trong quá trình đó đã xảy ra biến cố gì đó khiến một phách của em họ em lưu lại, chính là Thi Cẩu, là phách chủ quản của tinh nguyên. Nếu như chỉ có một phách này muốn đưa cô ấy đi đầu thai gần như là chuyện hoang đường, chúng ta ít nhất phải tìm được phách Tước Âm chủ quản cho tim, cô ấy có tim thì dễ làm hơn nhiều, đến lúc đó chúng ta triệu tập những hồn phách muốn đầu thai, mở ra cửa Vãng Sinh, đem hai phách của em họ em ẩn núp cùng những hồn phách khác cùng đưa vào, tin rằng sẽ không gây sự chú ý của âm sai.” Tô Mộc nói.
“À, vậy làm sao để tìm được phách Tước Âm của em họ?” Tôi hỏi. Biết được em họ tôi còn có cơ hội để đầu thai, trong lòng tôi đã thoải mái hơn rất nhiều.
“Dựa vào may mắn.” Tô Mộc nói ra mấy chữ.
Nói xong anh ấy hỏi tôi có đói bụng không, dù sao chuyện này không thể ngày một ngày hai là có thể giải quyết, cho dù bây giờ chúng tôi tìm được phách Tước Âm của em họ tôi thì bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055917/chuong-219-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.