au khi đưa mẹ tôi vào phòng ngủ của bà tôi liền quay lại phòng mình, lúc này Tô Mộc cũng đã trở lại, lười biếng nằm tựa vào thành giường, áo ngủ mở bung một nút lộ ra mảng da thịt trắng nõn trước ngực, đôi mắt cười chúm chím nhìn tôi, còn vẫy vẫy tay với tôi, gọi Dương Dương.
Trên thế giới sao lại có người đàn ông có đôi mắt đẹp như vậy, bộ dáng này của anh ấy căn bản là khiến tôi muốn phạm tội!
Tôi liền nhào tới, xoay người cười lên ngang hông của anh ấy, đưa tay giả vờ bá đạo giữ lấy cằm anh ấy để ép anh ấy nhìn tôi, hỏi anh ấy cứ như vậy sẽ không sợ tôi làm chuyện gì không hay sao?
“Em có thể làm gì không hay, nói nghe một chút.” Tô Mộc khẽ cong môi cười một tiếng, biểu tình hết sức tà mị, vừa nói hai tay đã ôm lấy eo tôi, đem người tôi xoay một cái đã đổi khách thành chủ nhìn tôi, tay cũng bắt đầu không đúng đắn cởi cúc áo của tôi.
Tôi nháy mắt mặt đã đỏ bừng, ngượng ngùng thẹn thùng cúc vào ngực anh ấy, lặng lặng chờ anh ấy tiến tới.
Ngày hôm sau khi tỉnh dậy thì bên ngoài mặt trời đã lên cao rực rờ, tư thế của tôi đặc biệt khó coi nằm trên người Tô Mộc, mặt tôi gối lên bắp thịt rắn chắc trên ngực anh ấy.
Không chỉ có vậy, tôi còn thấy trên ngực anh ấy có một vũng nước miếng bèn vội vàng tiêu diệt, lưu lại một vệt hồng nhạt.
Mặt tôi liền đỏ, trộm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055898/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.