Không có quà tôi vốn đã rất thất vọng, thấy Tô Mộc chẳng những không để ý tới tôi mà còn một lòng một dạ suy nghĩ cho bùa yêu vật của anh ấy liền càng cảm thấy tủi thân, tôi ờ một tiếng rồi đem bùa yêu vật nhét trở lại hộp đá, vừa định trả lại cho Tô Mộc liền phát hiện trên hộp đá kia mơ hồ lộ ra một chút ánh sáng nhàn nhạt, giống như mặt người chết.
Nhưng bây giờ tôi đang thấy bực bội, thấy có ánh sáng cũng không còn tâm tư nghiên cứu liền đem hộp đá trả lại cho Tô Mộc.
Tô Mộc lây lại hộp đá hiên nhiên an tâm không ít, tiến tới nắm tay tôi, hôi tôi sao thế, có phải có gì không vui.
“Không có.” Tôi buồn bục nói, sau đó hất tay Tô Mộc ra.
Tên quỷ già đáng ghét này, rõ ràng anh ấy biết rõ ngày sinh của tôi, cũng biết mai sẽ là sinh nhật tôi vậy mà một chút bày tỏ cũng không có, còn giả bộ không biết.
Thật vô tâm!
Tôi khó chịu trong lòng, mặt hết lần này tới lần khác làm bộ nhu không quan tâm, chờ Tô Mộc phát hiện ra uu tu của tôi, tới dỗ tôi.
Ket quả anh ấy ừ một tiếng, lần nữa tới nắm tay tôi, nói: “Neu không có chuyện gì thì chúng ta nhanh tới Diệp gia đi, tránh cho lỡ thì giờ.”
Nói xong anh ấy đi tới truớc phòng Tô Đoàn, bảo Tô Đoàn cùng chúng tôi xuống lái xe, lại xuống lầu một đón thêm Giao tiên chạy thẳng tới Diệp gia.
Diệp gia ở trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055854/chuong-204-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.