“Loài người các ngươi quá phức tạp, ta cũng không biết Diệp gia năm đó có phâi là Diệp gia ngươi nói không.” Giao tiên nói cứng rắn.
Nó bởi vì chuyện Tô Đoàn có ý định giêt tôi nên ấn tượng với Tô Đoàn rất kém, khi nói chuyện cũng không thèm nhìn cậu ấy.
Tô Đoàn thấy được Giao tiên không thích mình, sắc mặt ngưng trọng gật đầu một cái, sau đó cúi mình vái chào Giao tiên, nói sẽ không quấy rầy chúng tôi nghỉ ngơi rồi lui ra ngoài.
Chờ sau khi Tô Đoàn đi ra, tôi bảo Giao tiên sau này đừng đối xử với Tô Đoàn như vậy, dẫu sao lúc ấy cậu ta ra tay với tôi cũng không phải cố ý, bây giờ lại nhiều lần bảo vệ tôi, thấy nguy hiểm liền xông đến chắn trước mặt tôi, nó không cần phải có thái độ kém như vậy với Tô Đoàn.
Giao tiên thấy tôi nói đỡ cho Tô Đoàn liền hừ lạnh một tiếng khó chịu, nói không phải nó đã sớm nhận ra tiểu tử này đối với tôi cũng không tệ lắm, là bộ dáng thật lòng hối cải thì nó đã sớm ăn Tô Đoàn vào bụng rồi.
Nói không lại Giao tiên, tôi đành bô qua đề tài này, tiếp tục hôi chuyện tự yêu sư, năm đó làm sao lang vương lại đắc tội với Diệp gia để bị bọn họ vây ráp tấn công, còn bị cưóp mất yêu hạch.
Ai ngờ Giao tiên chỉ nhìn tôi một cái, nói thẳng là không biết. Sau đó nó nói vừa mới hấp thu yêu hạch hồ yêu, muốn đi ra ngoài hoạt động một chút, bảo tôi ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055852/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.